Đóng vai người cháu kể lại bếp lửa – Bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Đóng vai người cháu kể lại bếp lửa – Bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Dàn bài

Mở bài

Giới thiệu chung về bản thân, mà ở đây chính là nhân vật cháu trong bài thơ Bếp lửa

Thân bài

  • Hình ảnh bếp lửa từ quá khứ gợi lên trong tâm trí tôi
  • Tuổi thơ xa bố mẹ, từ nhỏ sống bên bà, cùng bà nhóm lửa
  • Hình ảnh về tuổi thơ với nhiều gian khổ, thiếu thốn, nhọc nhằn.
  • Lên bốn tuổi tôi đã quen mùi khói.
  • Năm 1945 nạn đói khủng khiếp xảy ra do chính sách cai trị của Thực dân Pháp nên gia đình tôi cũng đói mòn, đói mỏi.
  • Cha tôi đi đánh xe ngựa chở hàng thuê. Xóm làng điêu tàn ngập trong mùi khói , nghĩ lại đến giờ sống mũi còn cay
  • Năm ấy, giặc vào làng đốt nhà cháy tàn, cháy lụi.
  • May nhờ có bà con làng xóm giúp đỡ mà bà cháu tôi mới có một túp lều tranh để che mưa
  • Thật vui sướng và hạnh phúc biết bao nhiêu khi tôi được ở bên bà của mình.
  • Tám năm ròng rã, tôi cùng bà nhóm lửa
  • Và cứ thế tôi đã lớn khôn và trưởng thành với sự chăm nom của bà
  • Tôi rất sợ phải xa bà, không có bà ở bên
  • Nhớ lại hình ảnh tuổi thơ bên bà, tôi nhớ lại những hình ảnh thuộc về bà và cả bếp lửa thân thương
  • Bà là người giữ lửa và truyền nhiệt huyết cho tôi.
  • Giờ đây tôi đã trưởng thành và mãi mãi không quên được hình bóng của bà và bếp lửa ngày bé
Có thể bạn quan tâm:  Nghị luận ô nhiễm môi trường ở địa phương em

Kết bài

  • Tôi đã lớn lên với tuổi thơ tuyệt vời như thế đấy.
  • Bà và bếp lửa luôn cháy mãi trong lòng tôi

Bài làm văn mẫu.

Thời tiết đã bước vào mùa đông thật rồi. Trời trở nên lạnh giá, nhiệt độ cũng giảm dần. Học tập xa nhà đã lâu, khiến cho tôi luôn nhung nhớ về bà. Và cả hình ảnh bếp lửa ngày xưa hai bà cháu cùng nhóm bếp. Tất cả là một phần kí ức tươi đẹp không bao giờ quên đối với tôi.

Ngay từ khi còn bé, vì hoàn cảnh mà bố mẹ tôi không thường xuyên ở nhà. Vì tham gia vào kháng chiến chống Pháp. Nên tôi được sống cùng với bà. Bà đã thay cha me chăm nom, nuôi nấng tôi nên người. Đó có lẽ là những năm tháng vô cùng khó nhọc và vất vả. Chiến tranh xảy ra liên miên, rồi đến nạn đói năm 1945. Tuổi thơ tôi đã quen với mùi khói khi chỉ tròn 4 tuổi. Bạn sẽ không thể hình dung tới hình ảnh mà ngoài đường người chết la liệt, ai nấy cũng đều gầy guộc và đen nhẻm. Cái đói cái rét cứ bao trùm lên toàn cảnh nơi đây.

Tám năm ròng tôi cùng bà nhóm lửa. Sống cùng bà, bà dạy tôi học, dạy tôi làm việc nhà và nhiều thứ khác nữa. Bà luôn dành cho tôi những tình yêu thương tốt đẹp nhất. Nhớ những hôm mưa rơi ướt củi, nhóm bếp trở nên khó khăn vô cùng. Tôi vẫn ngồi đó cùng bà. Bà kể tôi nghe những câu chuyện khi còn ở Huế. Rồi tiếng tu hú kêu trên những cánh đồng. Hình ảnh ấy luôn vọng mãi trong lòng tôi.

Có thể bạn quan tâm:  Đóng vai người lính trong bài thơ Đồng Chí và kể lại câu chuyện

Giặc đến, phá làng phá xóm, vào tận làng để đốt nhà cửa, lửa cháy bùng lên ở khắp mọi nơi. May nhờ có hàng xóm mà bà cháu tôi đã có được túp lều tránh nắng, tránh mưa. Tôi rất muốn viết thư kể cho bố mẹ nghe về những tủi cực này. Nhưng bà không muốn và nói với tôi rằng “Ba mẹ ở chiến khu còn bận nhiều việc, mày viết thư chớ kể này kể nọ, cứ bảo ở nhà vẫn được bình yên”. Dù chịu bao gian khổ nhưng bà không muốn con cái phải phiền lòng về mình. Hiểu lòng bà tôi càng thấy thương bà nhiều hơn. Tôi luôn muốn bà cười thật nhiều và không bao giờ bị ốm đau, bệnh tật. Để bà có thể sống thật là lâu bên cạnh tôi.

Mấy chục năm rồi, bà vẫn thức khuya dậy sớm, tần tảo làm việc. Bếp lửa dường như đã trở thành một người bạn đồng hành cùng bà, san sẻ biết bao câu chuyện.

Hình ảnh bếp lửa luôn thiêng liêng trong lòng của tôi. Bếp lửa thể hiện tình bà nồng ấm. Ngoài ra nó còn gợi lên trong kí ức tôi hình ảnh mỗi khi bà nhóm bếp. Bà nhóm niềm vui, niềm yêu thương dành cho tất cả mọi người. Đồng thời cũng là người lan tỏa niềm tin và sự hi vọng lớn lao đối với tôi.

Giờ đây, khi mà tôi đã lớn khôn, được thích nghi với một môi trường mới. Một môi trường hiên đại với những trang thiết bị tiện nghi bậc nhất. Có bếp gas, bếp điện, “có ngọn khói tram tàu, có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả” luôn hiện hữu. Thì tôi vẫn luôn luôn nhớ về hình ảnh bếp lửa thân thương ở tuổi thơ tôi. Bếp lửa nuôi tôi trưởng thành, sưởi ấm tình cảm và ước mơ của tôi. Bếp lửa đồng hành cùng bà trong quá trình nuôi dạy tôi nên người. Được nghe bà bảo ban và kể chuyện. Và tôi cứ thế lớn dần. Giờ đây tôi ước mong được về bên cạnh bà, ôm bà một cái thật lâu. Và lại được nghe bà kể chuyện như ngày bé thơ. Chao ôi mới tuyệt làm sao.

Có thể bạn quan tâm:  Đoạn trích “Chiếc lược ngà” nếu cảm nhận thế nào?

Dù đi học xa nhà, nhưng tôi vẫn không thể nào quên được hình ảnh ấy. Nhiều khi bản thân vẫn vu vơ tự hỏi “Không biết sơm mai này, bà đã nhóm bếp chưa?”

Xa quê, tự mình chăm sóc bản thân, tôi mới thấy thương bà nhiều hơn. Hi vọng rằng bà luôn luôn khỏe mạnh và vui vẻ. Chắc chắn rằng tôi sẽ không bao giờ quên được hình ảnh về bà và bếp lửa đã nuôi lớn tôi như ngày hôm nay.

Để lại Lời nhắn