Bài văn tả mẹ

Bài văn mẫu 1

“ Tình mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào”, những câu hát ấy khiến tôi không thể không bồi hồi xúc động khi nhớ về mẹ – người tôi yêu nhất trần đời.

Mẹ tôi không phải là bác sĩ, cũng chẳng là giáo viên. Mẹ tôi mang nét chân chất đặc trưng của những người nông dân. Năm nay, mẹ đã sang tuổi 45. Thời gian thật tàn nhẫn, đã in hằn lên gò má mẹ tôi những nốt nám, tàn nhang, tạo khắc trên đuôi mắt từng vệt chân chim. Khuôn mặt dù tròn, đôi mắt dù sáng nhưng cũng không thể nào che giấu được. Mắt mẹ tôi đẹp lắm, nhìn vào mắt mẹ, tôi như thấy được cả tâm hồn mẹ, tấm lòng yêu thương của mẹ dành cho tôi – trìu mến, thân thương, bao dung.  Mỗi sáng, dáng mẹ tần tảo chuẩn bị cơm nước cho cả nhà. Con người nhỏ bé ấy lại làm được bao điều phi thường. Mẹ chăm con ăn, cho con học hành thành người, mẹ vỗ về an ủi tôi mỗi khi tôi bị điểm kém, tôi buồn bục. Đối với tôi, mẹ như là bà tiên trong truyện cổ tích vậy, bà tiên hiền hậu có mái tóc đen điểm vài sợi tóc trắng. Mẹ không cao, bàn tay mẹ gầy gầy xương xương. Nhìn vào đôi tay ấy, tôi thật đau lòng. Giá như tôi có thể lớn nhanh một chút để có thể giúp mẹ đỡ đần một số công việc nhỉ. Tôi hay làm mẹ buồn vì tôi học kém. Mẹ hãy cho con để chứng minh bản thân nhé, con sẽ không để mẹ phải thất vọng nữa. Tôi nhớ nhất là nét mặt lo âu của mẹ khi cả đêm chăm sóc tôi bị ốm. Cả đêm mẹ không ngủ mà túc trực bên tôi, dùng khăn ướt lau mồ hôi cho tôi. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy tôi không thấy mẹ nữa. Thì ra, mẹ xuống bếp nấu cho tôi một bát cháo. Ăn cháo, tôi cảm nhận được tình mẹ ấm nồng trong đó. Cảm ơn mẹ nhé, cảm ơn mẹ thật nhiều!

Có thể bạn quan tâm:  Tả cảnh sông nước - bài văn mẫu hay nhất đạt điểm 9, 10

“Ai có mẹ xin đừng để mẹ khóc, đừng để mắt mẹ buồn nghe không?” Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt, cải thiện bản thân để mẹ không buồn và phiền lòng về tôi nữa. Vì tôi biết, mẹ rất yêu tôi. Chỉ mong mẹ sẽ luôn mạnh khoẻ, xinh đẹp, hạnh phúc.

Bài văn mẫu 2

Nói về điều nhỏ nhặt, bình dị, tôi sẽ nhắc đến gia đình. Nhưng mà nhắc tới người mà tôi luôn yêu thương, dành nhiều tình cảm nhất thì tôi lại nghĩ ngay tới mẹ bởi vì mẹ như người bạn thân thiết của tôi, tạo niềm vui cho tôi, dạy tôi học bài.

Mẹ tôi năm nay 38 tuổi, là giáo viên mầm non. Đấy có lẽ là lí do mà mẹ luôn là người bạn tâm giao, tri kỉ của tôi. Mẹ rất hiểu tôi, mẹ biết tôi thích ăn sườn xào chua ngọt, biết tôi thích váy hồng, biết tôi thích uống sữa dâu, đặc biệt là còn luôn thông cảm cho những lí lẽ vớ vẩn của tôi. Mẹ tôi dịu dàng, xinh đẹp. Dáng mẹ cao, gầy. Gương mặt trái xoan thanh tú, mái óc đen dài óng mượt. Miệng mẹ lúc nào cũng tươi cười. Mẹ rất ít khi giận giữ. Dù tôi có khiến mọi chuyện tồi tệ như thế nào, mẹ cũng nhẹ nhàng , dịu dàng giải quyết ổn thoả. Mẹ tôi thuộc rất nhiều bài hát của trẻ nhỏ, tôi còn nhớ, mẹ dạy tôi từng bài từng bài một, để rồi bây giờ ngọn lửa đam mê ca hát được mẹ nhen nhóm từ nhỏ bùng cháy lên mãnh liệt. Ngày trước, mẹ đi dạy hay đưa tôi đi theo, nhưng giờ lớn rồi, thỉnh thoảng tôi mới đến chỗ mẹ làm việc. Trộm ngắm gương mặt xinh xắn ấy với đôi mắt to tròn đang cặm cụi dạy các em học, trong lòng tôi lại không giấu nổi niềm thích thú và tự hào. Mẹ vừa là mẹ tôi, vừa là một cô giáo tốt đang ươm mầm thế hệ tương lai. Mẹ không bắt buộc tôi phải học tốt ba môn chính: Văn, Toán, Anh mà mẹ để tôi tự do phát triển khả năng đặc biệt của mình là ca hát. Tôi nhớ nhất lần mẹ đưa tôi đi thi năng khiếu. Hôm ấy, trời mưa tầm tã. Mẹ mặc chiếc áo mưa đứng ngoài của, dang rộng cánh tay đón tôi vào lòng và trao tôi một sức mạnh to lớn. Tưởng rằng, lên sân khấu sẽ sợ lắm, run lắm, nhưng hướng sang sự kì vọng của mẹ ở dưới, tôi dần lấy lại tự tin, cất cao giọng hát của mình. Những tràng pháo tay vang lên, và có cả những giọt nước mắt vì sung sướng của mẹ. Người phụ nữ ấy, không dành thời gian đến lớp dạy thì cũng dành cả đời cho tôi! Không có gì vĩ đại hơn trái tim người mẹ, cũng chẳng có một cỗ máy nào đong đếm hết được tình yêu thương mẹ mang đến cho con. Thật hạnh phúc khi tôi được nằm trong bụng mẹ chín tháng mười ngày, được làm con của mẹ.

Có thể bạn quan tâm:  Cảm ứng từ - Bài tập trắc nghiệm và tự luận chọn lọc hay nhất

Tôi tự nhủ với bản thân là sẽ không bao giờ để mẹ buồn, mẹ khóc. Tôi sẽ cố gắng hết mình với con đường mà tôi chọn. Con đường ấy có tôi, và có mẹ. Thật mong, tôi sớm sáng tác được bài hát dành tặng riêng cho mẹ, nói ra hết được sự biết ơn, kính yêu, tôn trọng của tôi đối với mẹ. Sắp tới sinh nhật mẹ, tôi sẽ tận tay trao mẹ món quà đặc biệt, đó là câu nói: “Con yêu mẹ” tôi giấu bấy lâu không nói thành lời!

 

Để lại Lời nhắn