Nhân ngày 20 tháng 11 kể cho các bạn nghe về một kỉ niệm đáng nhớ giữa mình và thầy cô giáo cũ – Bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Nhân ngày 20 tháng 11 kể cho các bạn nghe về một kỉ niệm đáng nhớ giữa mình và thầy cô giáo cũ – Bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Bài văn mẫu số 1

Mỗi năm, vào ngày 20 tháng 11, em đều cùng các bạn trong lớp cùng nhau về thăm thầy cô giáo cũ trong trường. Đôi mắt em luôn kiếm tìm một hình bóng quen thuộc. Và cuối cùng em đã nhìn thấy cô- cô giáo Mai Lan, giáo viên chủ nhiệm em năm lớp 5

Giữa em và cô để mà nói thì có vô vàn những kỉ niệm. Nhưng em nhớ nhất là kỉ niệm vào cuối năm lớp 5.

Phải nói rằng, trong cuộc đời mỗi người. Ai rồi cũng có lúc rơi vào bế tắc và cảm thấy tuyệt vọng. Bố mẹ em do hoàn cảnh, nên phải đi làm khá xa, lâu lâu bố mẹ mới về thăm nhà một lần. Em sống cùng bà ngoại và một người cậu. Bà chính là niềm tin và lẽ sống của em trong thời điểm đó. Bà luôn chiều chuộng, quan tâm và dành cho em tình yêu thương vô bờ bến.

Giữa những năm tháng cuối cấp, em bị rơi vào trạng thái chông chênh, mất cân bằng và cảm thấy ngột ngạt vô cùng. Một phần do áp lực đến từ cuộc thi vượt cấp, một phần do sự thiếu vắng tình cảm đến từ mẹ. Em cảm thấy khá là lo lắng, thêm chút tủi thân. Tuy nhiên em vẫn cố gắng học tập từng ngày. Dù cho cảm thấy mệt mỏi đến đâu, em vẫn luôn kiên trì, nỗ lực từng chút một để về đích.

Và không may, một cú shock quá sức chịu đựng đã ập đến với em, một cô bé còn chỉ mới tròn 11 tuổi, mong manh. Bà ngoại em bị đột quị và qua đời. Bàng hoàng, kinh ngạc, không tin vào tai của mình là những gì mà em có thể diễn tả được cảm xúc của mình khi ấy. Em vẫn không thể chấp nhận được. Em gần như trở nên vô vọng, không còn chút cảm xúc nào cả. Em đã nghỉ học, không đến trường để được ở bên linh cửu của bà.

Giờ đây, ai sẽ là người ở bên cạnh, chia sẻ bao nhiêu nỗi niềm cùng với em đây. Ai sẽ là người che chở và đùm bọc, bảo ban cho em hằng ngày. Tâm hồn em thiếu vắng, trở nên trống trải rất rất nhiều.

Và rồi, cô giáo Mai Lan cùng các bạn trong lớp đến thăm em. Cô biết và hiểu cho cảm xúc của em. Cô ôm em vào lòng vỗ về, an ủi. Chính cái ôm của cô đã làm cho em trở nên ấm áp và tỉnh táo hơn rất nhiều. Cô mong em nén đau thương và sớm quay trở về lớp học, tiếp tục ôn tập và chuẩn bị cho kì thi sắp tới.

Có thể bạn quan tâm:  Thuyết minh về cây dừa-Bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Cô xin phép cậu, đưa em về nhà của cô. Cô chăm sóc và ở bên cạnh em cả khi ở trường lẫn lúc ở nhà. Hằng ngày cô cùng em học bài và vẽ tranh cùng nhau. Nhờ có cô mà tinh thần em đã vực dậy, tốt lên rất nhiều. Thành tâm mà nói, em biết ơn cô vô cùng. Cô nhiệt tình dạy dỗ và chỉ bảo cho em biết bao nhiêu là điều. Cô kể cho em nghe rằng, hồi bằng tuổi em cô cũng mất đi người bố đáng kính của mình. Thế nhưng nhờ sự giúp đỡ của mọi người mà cô đã có thể có được như ngày hôm nay.

Không gì là không thể nếu như chúng ta không ngừng nỗ lực và cố gắng hết sức mình. Hai cô trò bắt tay vào ôn tập và học cùng nhau. Tối đến cô giao bài kiểm tra, em chăm chú làm bài. Sau đó sẽ đợi cô chấm điểm và chữa bài cho mình. Hai cô trò học hành kiên trì, không ngừng nghỉ. Ngày thi đã đến, cô đưa em đi thi, cô đợi em ở cổng trường.

Bước vào phòng thi em run và lo sợ lắm. Nhưng nhớ đến lời cô dặn em đã bình tĩnh và tự tin làm bài. Tất cả các câu đều thuộc dạng đề mà cô đã ôn cho em rồi. Em tự tin mình sẽ đạt kết quả thật tốt. Ngày công bố điểm đến gần, em đạt thủ khoa toàn trường của cả khối. Hạnh phúc vỡ òa, em cảm kích cô vô cùng, xem như đây là một món quà em dành tặng cho bà của mình.

Nhờ có cô mà em đã vượt qua được quãng thời gian khó khăn đó một cách dễ dàng. Em luôn yêu thương, kính trọng cô hệt như đối với người mẹ thứ hai của mình vậy. Cảm ơn cô Mai Lan đã đến bên em trong những lúc em tuyệt vọng và cô đơn nhất. Cảm ơn cô đã là người đặt nền móng tạo nên em con người em ngày hôm nay.

Nhân ngày 20 tháng 11, em xin được gửi tới cô bó hoa tươi thắm cùng lời chúc tốt đẹp nhất. Chúc cho cô giáo em luôn tươi trẻ, khỏe mạnh và gặt hái được thật nhiều thành công trên con đường giảng dạy của mình.

Bài văn mẫu số 2

Chắc hẳn trong chúng ta, ai cũng đều có những kỉ niệm đáng nhớ với các thầy cô giáo của mình. Dù buồn hay vui thì cũng sẽ mãi không thể nào quên được. Và tôi cũng vậy. Nhân ngày 20 tháng 11 tôi cùng đám bạn thân về thăm trường, thăm thầy cô. Từng kỉ niệm một cứ ùa về trong tâm trí của tôi.

Để lại kí ức sâu đậm nhất đối với tôi chính là hình ảnh cô giáo Thu Trang- giáo viên dạy tiếng Anh và là cô giáo chủ nhiệm năm lớp 7 của lớp chúng tôi. Thật tình cờ và cũng nhờ có sự may mắn mà năm lớp 7 tôi được cô chọn vào đội tuyển Toán của trường để dự thi kì thi học sinh giỏi cấp tỉnh. Tôi vui lắm, tự hào chạy về báo tin cho bố mẹ của mình.

Có thể bạn quan tâm:  Đóng vai người lính trong bài thơ Đồng Chí và kể lại câu chuyện

Khi được vào đội tuyển nào đấy, chắc chắn rồi bạn sẽ luôn luôn nhận được sự quan tâm và ưu ái đến từ tất cả các thầy cô trong trường. Và tôi cũng không ngoại lệ. Luôn được thầy cô quan tâm, tạo điều kiện thuận lợi hết sức để đi thi. Nhưng cái mác học sinh giỏi đội tuyển dự thi cấp tỉnh cũng đã làm cho tôi ỷ lại rất nhiều. Tôi nhận ra bản thân trở nên lười biếng, không quan tâm đến các môn học khác. Suốt học kì 1 tôi chỉ chú ý tới môn Toán mà thôi, bỏ bê tất cả các môn học khác trong chương trình.

Tôi vẫn nhớ như in ngày hôm ấy, lớp tôi có giờ của cô chủ nhiệm. Cô giáo thông báo sẽ làm bài kiểm tra một tiết môn tiếng Anh lấy điểm hệ số của cả lớp. Vì chưa học bài cũng như chưa có sự chuẩn bị kĩ lưỡng. Tôi đoán chắc nếu cứ tiếp tục ngồi lại lớp làm bài kiểm tra thì tôi chỉ có thể quay cóp bài của các bạn mới thoát khỏi việc bị điểm kém. Tôi không hề muốn điều đó xảy đến với mình. Chính vì vậy tôi đã nói dối cô là hôm nay mình có bài khảo sát chất lượng cùng đội tuyển và xin phép cô Trang cho mình làm bài kiểm tra này vào lúc khác.

Cô Trang nhìn tôi một hồi lâu. Tôi cảm giác cô đã phát hiện ra việc mình đang nói dối rồi thì phải. Tôi lo sợ vô cùng, suýt chút nữa tôi đã nói thật. Nhưng cô hỏi tôi rằng “Sao cô chưa nghe ai thông báo gì về việc này nhỉ? Em có nhầm lẫn lịch khảo sát không?” Tôi biết đây là cơ hội cô dành cho mình để cứu vớt lại tình thế khó xử này. Nhưng tôi vẫn chọn cách nói dối cô và các bạn. Tôi thưa cô “Dạ, đây là lịch đột xuất cô ạ!”. Rồi tôi đón lấy ánh mắt nghi hoặc từ cô.

Sau cùng tôi đã đồng ý cho tôi ra ngoài và hẹn tôi làm bài kiểm tra vào tuần sau. Tôi vội vàng vơ sách vở cho vào ba lô rồi chạy ù ra ngoài. Bước ra khỏi cửa lớp, tôi như trút được gánh nặng ở lại vậy. Cảm giác được là học sinh giỏi môn Toán thật là sung sướng. Được mọi thầy cô ưu ái thật là tuyệt vời.

Và các bạn biết đấy, hôm ấy thật sự chẳng có buổi kiểm tra nào cả. Bởi vì tôi đã nói dối cô Trang để thoát khỏi bài kiểm tra một tiết môn Tiếng Anh ấy mà. Tôi vui vẻ chạy xuống thư viện đọc truyện tranh và nghe nhạc mình yêu thích. Và tôi cũng hi vọng không có ai phát hiện ra sự tình lần này. Tôi cũng mong cô Trang sẽ không hỏi lại với cô giáo dạy Toán của tôi. Để kế hoạch của tôi được thuận lợi như dự định.

Được nằm ở thư viện đọc truyện thật thú vị, quả là giờ phút thư giãn hiếm có trong suốt quãng thời gian đi học. Lúc mà tôi đang đọc truyện, tôi cảm thấy có một ánh mắt nào đấy đang nhìn mình. Tôi vội ngước lên về phía cửa sổ. Tôi nhìn thấy cô giáo chủ nhiệm của mình và cô hiệu phó đang đi qua.

Có thể bạn quan tâm:  Tóm tắt “Tức nước vỡ bờ” - Ngô Tất Tố

“Cạch!” tiếng quyển truyện của tôi rơi xuống đất. Thôi xong, tôi thầm nghĩ có lẽ cô Trang đã nhìn thấy mình. Giờ tôi phải làm gì đây. Có lẽ tôi đã để lại ấn tượng thật xấu ở trong mắt cô, hơn hết cô còn là giáo viên chủ nhiệm của mình nữa chứ.

Ngày hôm sau, đồng thời cũng có tiết sinh hoạt lớp với cô giáo chủ nhiệm. Tôi bước tới lớp mà cảm giác hai chân đeo hai tảng đá to lớn, nặng nề kéo chùn bước chân tôi. Ánh mắt tôi sợ sệt, tôi lo sợ cô sẽ trách phạt mình. Suốt buổi học tôi thầm cầu nguyện, mắt nhìn vào sách tiếng Anh, không dám ngước lên nhìn cô một lần nào cả.

Nhưng mọi chuyện không như tưởng tượng của tôi, cô vẫn dạy bình thường, cô không hề nhắc lại chuyện hôm qua chút nào cả. Tôi xin cô cho mình được làm lại bài kiểm tra. Tôi đã cố gắng hết sức mình để làm bài thật tốt và không gặp sai sót gì. Trước 1 tuần chúng tôi bắt đầu kì thi học sinh giỏi. Cô Trang đã viết thư chúc mừng, động viên các bạn trong tất cả các đội tuyển ở lớp chúng tôi.

Lá thư mà tôi nhận được từ cô, làm tôi xúc động vô cùng. Cô khen ngợi tôi học toán rất tốt, có thể nói là tốt nhất cả lớp. Nhưng cô hi vọng tôi có thể học đều tất cả các môn, dành thời gian cho các môn học khác nữa. Để sau này không bị bỡ ngỡ và rơi vào tình trạng học lệch. Ai cũng sẽ mắc phải sai lầm trong cuộc đời. Cô sẽ tha thứ cho sai lầm của em, nếu em biết lỗi và học tập tốt. Cuối cùng cô chúc tôi giữ sức khỏe, chuẩn bị tâm lí vững vàng cho kì thi sắp tới.

Tôi òa lên khóc sau khi đọc thư của cô. Thì ra cô đã biết hết mọi chuyện, thì ra cô đã chọn cách im lặng để tôi không bị khó xử. Để không làm cô thất vọng, kì thi toán năm ấy tôi đạt giải nhì cấp tỉnh môn Toán. Tôi vui lắm. Sau khi biết giải tôi vội gọi điện báo ngay với cô và xin lỗi cô vì mình đã có hành động nói dối thiếu suy nghĩ khiến cô phiền lòng.

Cô xoa đầu tôi và khen tôi đã làm rất tốt. Cô đã tha thứ cho tôi từ lâu rồi. Và mong tôi sau này không tái phạm nữa. Ai cũng đều xứng đáng được yêu thương và tha thứ nếu như chúng ta thay đổi biến bản thân trở nên tích cực hơn. Tôi làm được và tôi tin rằng bạn cũng vậy.

Một bình luận

  1. Khách

Để lại Lời nhắn