Cuộc đời này còn ai đáng kính hơn người mẹ. Chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau, rồi lại tiếp chuỗi ngày nuôi dưỡng, dạy dỗ con nên người. Cuộc đời này tôi sẽ gặp rất nhiều người, nhưng người thiêng liêng nhất với tôi luôn là mẹ. Bài văn này tôi muốn dành để kể về mẹ, người tôi yêu quý nhất trên đời.
Bài văn mẫu kể về mẹ
Mẹ tôi là người phụ nữ rất khéo léo. Lúc còn bé, tôi thường trốn học đi chơi, la cà phá phách. Mẹ nói nhẹ không được, nói nặng không xong. Một lần tan học, tôi mải chơi nên về nhà đã tối muộn. Mẹ nhìn tôi, im lặng chẳng nói gì. Không trách mắng, cũng chẳng đánh tôi. Nhưng sự im lặng của mẹ khiến tôi còn sợ hãi hơn đòn roi. Suốt mấy ngày liền, mẹ chiến tranh lạnh, không thèm đếm xỉa đến sự có mặt của tôi. Cho đến khi tôi sợ quá, phải xuống nước xin lỗi mẹ và hứa không tái phạm nữa. Khi ấy, mẹ mới nguôi giận, tôi cũng không còn dám lêu lổng như trước nữa.
Đọc thêm bài viết tả về mẹ.
Khi lớn hơn một chút, tôi mới hiểu rằng sự khéo léo của mẹ không chỉ là nuôi dạy tôi. Mẹ được rất nhiều người quý mến bởi tính cách vui vẻ và sự chân thành của mình. Mẹ còn nấu ăn rất ngon. Có lẽ vì từ nhỏ mẹ đã phải chăm sóc cho các cậu, các dì thay bà ngoại đi làm xa. Những năm tháng sớm cơ cực đã biến mẹ thành người phụ nữ đảm đang của gia đình. Để rồi từ bàn tay mẹ, chúng tôi lớn lên, mạnh mẽ, vui tươi như những mầm non khỏe khoắn.
Kể về mẹ thì biết bao nhiêu lời cho đủ những công lao, những hy sinh thầm lặng. Xin mượn những câu thơ hay để kết thúc bài viết ngắn về mẹ. “Con dù lớn vẫn là con của mẹ/Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con”.
Hoài Thương ST