28 bài văn tả cảnh lớp 5 chọn lọc

Bài văn tả cảnh lớp 5 yêu cầu học sinh viết về đối tượng là cảnh vật.  Ví dụ như: “bài văn tả cảnh đẹp quê hương em lớp 5” hay là tả cảnh đẹp ở địa phương em. Mời các bạn tham khảo top 28 bài văn mẫu tả cảnh lớp 5 dưới đây:

Thông báo:  Giáo án, tài liệu miễn phí, và các giải đáp sự cố khi dạy online có tại Nhóm giáo viên 4.0 mọi người tham gia để tải tài liệu, giáo án, và kinh nghiệm giáo dục nhé!

 

Mục lục

TẢ PHỐ ĐÊM – MS 01

Hà Nội có biết bao cảnh đẹp, nào là Hồ Gươm, quảng trường Ba Đình, cầu Long Biên – chứng nhân lịch sử…Nhưng đối với em, cảnh đẹp nhất là lúc các con phố, nẻo đường Hà Nội thắp sáng lên những ánh đèn với đủ màu sắc lung linh, huyền ảo. Là nơi diễn ra các hoạt động vui chơi nhộn nhịp, sôi động. Điều đó tạo nên bức tranh nghệ thuật tuyệt vời về cảnh phố đêm Hà Nội. Nó chứa đựng nhiều hình ảnh đẹp đẽ của đất nước Việt Nam tươi đẹp.

Cuối ngày, những tia nắng cuối cùng dần biến mất, màn đêm bắt đầu buông xuống bao trùm cả thảnh phố. Những ngọn đèn được bật lên, tỏa sáng tựa như những vì sao trên bầu trời. Trên bầu trời, trăng trôi lơ lửng, hững hờ, trăng tròn và sáng tỏ hơn. Dưới lòng thủ đô, ngoài vẻ đẹp cổ kính của đền Ngọc Sơn, cầu Thê Húc…ai cũng choáng ngợp bởi nét đẹp của đô thị sầm uất. Những tòa nhà cao tầng đồ sộ, cao tận vút trời mọc lên san sát nhau. Ánh đèn đường, ánh đèn điện trong nhà được thắp lên tạo thành những tia sáng lung linh, xua tan màn đêm tối tăm. Hàng cây xanh ven đường cũng được thay màu áo mới. Những dây đèn đủ màu liên tục chớp nháy trông thật đã mắt.

Ngoài đường phố, dòng người đi lại tấp nập, chen chúc nhau. Tiếng còi xe inh ỏi cùng với những âm thanh nhộn nhịp của đường phố khi về đêm. Những gánh hàng dong trên phố, tiếng rao của cô bán bánh khúc nóng, bánh giò nóng…. nghe quen thuộc. Tất cả tạo nên một bản hòa tấu của đô thị phồn hoa. Trên phố đi bộ, từng nhóm 3-4 người một đi tập thể dục, đi dạo phố. Ở 1 góc khác, đâu đâu cũng thấy người cầm những chiếc điện thoại chụp ảnh. Ngẫu hứng, một vài bạn trẻ cầm đàn ghi-ta đánh một bản nhạc. Xung quanh, những ngôi nhà cao tầng cũng lấp lánh ánh đỏ, ánh vàng. Mặt Hồ Gươm phản chiếu, soi rọi những ánh đèn lung linh, rực rỡ sắc màu.

Cảnh phố đêm Hà Nội đẹp như thế đấy, lãng mạn như thế đấy. Nếu có dịp, bạn hãy thử đứng trên những tầng cao của tòa nhà cao tầng, ngắm nhìn vẻ đẹp khắp phố về đêm. Bạn sẽ chìm đắm vào một không gian tuyệt diệu. Thành phố lúc này như một bức tranh đủ cả màu sắc lẫn âm thanh cho bạn thưởng thức. Những khoảnh khắc được bạn bắt trọn vào ngay trong tầm mắt, in sâu trong tâm trí.

TẢ THÀNH PHỐ – MS 02

Tiếng chuông đồng hồ báo thức reo lên gọi em thức dậy. Vừa mới chớp mắt mở hàng mi, những tia nắng chói chang lọt vào khe cửa sổ rọi vào phòng em làm cho căn phòng sáng bừng lên. Mở cửa sổ ra, ngắm nhìn mọi nơi, em thấy cảnh thành phố thật đẹp. Vào sáng sớm, những giọt sương long lanh vẫn còn đọng lại trên những phiến lá. Một thành phố thật đẹp với những nét văn minh hiện đại nhưng không kém phần cổ kính.

Ngày mới lại bắt đầu. Mọi người trong nhà thức dậy, ai nấy cũng trong tâm thế phấn khởi chào đón một ngày làm việc hăng say. Mỗi người mỗi việc. Bố em lo sửa soạn đồ để đi làm. Mẹ đã dậy rất sớm đi chợ, kịp chuẩn bị bữa sáng cho cả gia đình trước khi chúng em thức giấc. Mấy chị em em thì đánh răng, rửa mặt rồi ăn sáng và đi học.

Trên đường đến trường cùng bố, em đã tranh thủ ít phút ngắn ngủi để ngắm nhìn cảnh thành phố Hà Nội trong một ngày tươi mới. Va vào ánh mắt đầu tiên của em là những tòa nhà cao tầng cao chọc trời nối đuôi nhau. Lúc đó, em tưởng tượng mình đang bị bao vây bởi một đám quái vật khổng lồ, dữ tợn. Xung quanh, tiếng xe cộ tấp nập đi lại trên đường phố đông như quân Nguyên. Nhiều hàng quán bán đồ ăn buổi sáng lần lượt mở cửa. Nào là mùi phở bò, mùi bánh mì, mùi xôi nếp thơm nức phả vào không khí se lạnh của buổi sáng. Chỉ ngửi thoáng qua thôi mà đã cảm thấy đói. Khách khứa ra vào các hàng quán cứ nườm nượp, đông kín. Thấp thoáng bên đường, vài quán trà đá vỉa hè cũng bắt đầu đón khách. Các ông bố, vài cậu thanh niên tranh thủ uống 1 vài ly trà trước khi đi làm cho sảng khoái. Ngoài đường, tiếng rao bán bánh giò, bánh khúc xôi lạc len lỏi ở mọi góc phố, ngõ ngách.

Ở các ngã ba, ngã tư những biển báo đèn giao thông tuần tự thay phiên nhau hiện lên. Phía trước mặt, em nhìn một vài bạn học sinh đạp xe tung tăng tới trường. Buổi sáng là giờ cao điểm, xe máy ô tô nhích từng chút một, đường tắc một hồi lâu. Vì thế mọi người hay nói câu bông đùa: “Tắc đường là đặc sản của Hà Nội”. Đi khoảng 30 phút mới được vài kilomet. Khắp mọi nơi, khói bụi ở xe thải ra mù mịt. Không khí buổi sớm với lớp sương mờ ảo kết hợp với màu trắng của khói bụi khiến cho các cung đường khó nhìn hơn bao giờ hết. Bầu trời không còn mang màu sắc trong xanh như mọi ngày nữa. Đâu đâu cũng thấy nó người bịt khẩu trang kín mặt. Đó là như một cách để con người tự bảo vệ mình trước sự ô nhiễm nghiêm trọng của không khí.

Dọc các dãy phố, tiếng gõ keng keng inh ỏi của xe chở rác vang vào từng ngõ nhỏ. Ngoài công viên, nhiều người cao tuổi đi tập thể dục, người thì dắt chó đi dạo. Sáng sớm, các bà các mẹ ra chợ mua thức ăn. Những hàng cá hàng rau với những đồ còn rất tươi mới. Khách lần lượt chọn những đồ ngon, tươi mà còn bổ rẻ để về nấu một bữa cơm thật ngon cho gia đình. Thoáng chốc, bố em đã dừng xe trước cổng trường. Thế là những giây phút ngắn ngủi tham quan thành phố của em đã hết.

Cảnh thành phố, nơi đô thị hiện đại văn minh chắc hẳn có sự khác biệt rõ nét với cảnh ở nông thôn. Thật may mắn cho em khi đã có dịp thưởng thức vẻ đẹp của thành phố vào một buổi sáng sớm đẹp trời. Thành phố Hà Nội buổi sáng trông lộng lẫy biết bao! Thành phố với những cảnh đẹp không thua kém gì vẻ đẹp ở vùng nông thôn bình dị. Và hình ảnh huy hoàng ấy sẽ luôn in sâu trong tiềm thức của em.

TẢ CÁNH ĐỒNG LÚA XANH – MS 03

Quê hương em, nơi có những cánh đồng lúa rộng mênh mông bát ngát, những mái nhà lợp ngói đỏ. Đó là những hình ảnh quen thuộc ở vùng nông thôn bình dị và thân thương. Với em, chẳng có gì đẹp hơn khi đứng trên bờ đê ngắm nhìn cánh đồng lúa xanh tươi. Ôi! Thật giản dị và đẹp đẽ biết bao!

Nhìn từ xa, cánh đồng lúa xanh non mơn mởn trải dài tít tắp đến tận chân trời. Ở phía xa xa, ông Mặt Trời chiếu sáng rực rỡ. Những tia nắng lung linh, huyền ảo soi rọi xuống từng bông lúa, ngọn cỏ. Ngước lên trời cao, đàn cò trắng sải cánh bay rập rờn trên bầu trời. Một vài con tách đàn sà xuống ruộng lúa để kiếm thức ăn. Bầu trời nhìn xanh và cao vút, nhìn rõ cả những đám mây trắng xóa. Xung quanh núi cao sừng sững mọc lên ở những cánh đồng bạt ngàn. Những ngọn núi cao chót vót. Gió thổi lồng lộng và khá lạnh. Dưới cánh đồng, những bờ ruộng vuộng vuông vắn được các bác nông dân đắp cao lên, ngăn không cho nước tràn ra khỏi ruộng.

Thời điểm này, cây lúa bắt đầu trổ bông. Những cây lúa trĩu nặng hạt. Nhìn thoáng qua có thể thấy năm nay các bác nông dân sẽ có một vụ mùa bội thu. Thấp thoáng trên các thửa ruộng là bóng dáng bác nông dân đang nhổ cỏ, làm ruộng, cuốc đất. Những giọt mồ hôi ướt đẫm trên vạt áo nhưng các bác vẫn nở một nụ cười rạng rỡ. Nụ cười ấy là minh chứng cho tình yêu của các bác dành cho công việc đồng áng. Cũng có thể các bác vui vì sau bao lâu, công sức của các bác bỏ ra sắp được gặt hái thành quả. Trong lúc này, tiếng rì rào, xào xạc của những cây lúa nghiêng ngả, dập rờn trong gió như đang kể chuyện. Gió lồng lộng mang theo hương thơm ngào ngạt của những bông lúa non xanh biếc. Và cứ thế sóng lúa cứ dập dìu, nhấp nhô. Ở ven dòng sông, vài chú bé chăn trâu, cắt cỏ ngoài đồng đang vui đùa nghịch ngợm. Những con trâu tranh thủ uống nước dưới dòng sông cho mát ruột. Tất cả tạo nên một cảnh tuyệt đẹp về cánh đồng lúa xanh tươi.

Cảnh đồng lúa quê em đẹp thế đấy. Trông thì chẳng thấy gì nhưng phải nhìn bằng mắt và cảm nhận bằng trái tim thì mới cảm thụ hết được vẻ đẹp của nó. Một vẻ đẹp bình dị, tươi mới của quê hương đất nước Việt Nam. Nơi có những con người giản dị, gần gũi, thân thuộc. Họ đã miệt mài, hăng say lao đọng góp phần to lớn vào việc xây dựng quê hương, đất nước ngày càng tươi đẹp hơn.

TẢ VỀ CẢNH BIỂN – MS 04

Em sinh ra và lớn lên ở vùng sông nước rộng lớn. Đó là một làng chài nhỏ ở vùng biển Đà Nẵng . Nơi đây tràn ngập hương muối mặn và gió biển. Điều đó đã khiến em càng tự hào khi kể về biển, về quê hương nơi đã sinh ra em.

Biển quê em đẹp lắm. Ở đó có rất nhiều cảnh đẹp mà các bạn muốn chiêm ngưỡng. Nghỉ hè rảnh rỗi, các bạn nhớ cùng gia đình đến đây du lịch một lần để ngắm nhìn cảnh đẹp của nó. Bầu trời ở ngoài biển rất đẹp. Thật tuyệt vời khi ngắm cảnh bình minh hay hoàng hôn trên biển. Một màu sắc đẹp đến khó tả. Vào sáng sớm, mặt trời rực đỏ như một quả cầu lửa khổng lồ bắt đầu nhô lên cao. Những tia nắng đầu tiên lấp ló, óng ánh dưới mặt biển. Dưới biển mặt nước trong xanh nhìn thấy tận dưới đấy. Những rặng san hô như đang nô đùa với nước. Đàn cá bơi lượn, ngoi lên lặn xuống, uốn lượn tung tăng. Nước biển thì mát lạnh. Mỗi mùa hè đến, ngày nào em cũng được bố mẹ đưa ra biển để chơi cho mát.

Trên trời, đàn hải âu chao cánh nghiêng ngả, một vài con xà xuống nước bắt những con mồi. Dưới nước, sóng biển lúc thì ồ ạt, lúc lại hiền òa, dịu êm, sủi bọt lăn tăn. Bỗng có một làn gió mát, nhẹ nhàng mang hơi thở của biển cả vụt qua. Đứng ở bờ biển, ta có thể hít thở bầu không khí, hương vị mát lành trong trẻo của biển cả. Trên bờ những bãi cát mịn màng như một dải lụa trắng. Xa xa, những chiếc thuyền đánh cá trông mờ ảo đang trở về sau một đêm dài ra khơi đánh cá. Những chiếc thuyền đựng đầy cá tôm. Trên gương mặt của những ngư dân làng chài, có một nét hớn hở vì hôm nay họ đánh bắt được rất nhiều cá. Những con cá lớn nhỏ còn tươi sống trông rất ngon. Ngay khi vừa trở về, họ đem ngay ra chợ để bán. Cảnh chợ ven biển làng chài tấp nập, đậm mùi tanh những hương vị của biển cả. Lúc rảnh rỗi, em thường hay rủ đám bạn thân đi dọc bờ biển nhặt những vỏ sò mang về, rửa sạch rồi đem sâu thành vòng rất đẹp.

Bức tranh khung cảnh biển thật đẹp, thật sống động. Thiên nhiên thì tươi đẹp, giàu tài nguyên khoáng sản. Còn con người thì hăng say chăm chỉ lao động. Những giọt mồ hôi ướt ẫm áo cũng không ngăn được nụ cười rạng rỡ trên môi. Biển cả mang tới cuộc sống tươi đẹp của những người dân nơi đây. Biển không chỉ mang lại giá trị vật chất mà nó còn mang giá trị tinh thần to lớn đối với con người. Hãy chung tay cùng nhau bảo vệ môi trường biển, tạo nên một biển cả tươi đẹp, trong lành.

TẢ DÒNG SÔNG – MS 05

Mỗi khi đi xa quê hương, xa mảnh đất cội nguồn đã sinh ra mình, em thường hay có những kí ức, hoài niệm về nó. Và hình ảnh dòng sông quê hương luôn khắc khoải, in sâu trong tâm trí em. Con sông hương quê mang nét điển hình, đặc trưng của vùng nông thôn Việt Nam.

Dòng sông là hơi thở,  là nhịp đập của quê hương em. Nó nằm giữa cánh đồng lúa rộng lớn bao la. Dòng sông chảy uốn lượn quanh co khắp bản làng. Vào vụ mùa cấy, nó cung cấp nước cho các đồng ruộng. Dòng sông chảy êm ả dịu dàng từ nơi đầu nguồn chảy đi khắp cánh đồng. Làn nước trong xanh, những tia nắng vàng rọi xuống khiến nó trở nên lung linh hơn.

Dưới mặt nước phản chiếu hình ảnh những hàng tre, những chú bé chăn trâu ngoài bờ đê. Nước dưới sông sach và trong veo như một tấm gương. Nhìn xuống mặt nước, em có thể soi rõ cả khuôn mặt. Khi có cơn gió nhẹ thổi qua, mặt nước lăn tăn gợn sóng trông thật đẹp. Những đàn cá bơi xuôi theo dòng nước chảy vội vã trở về nhà khiến mặt nước xao động. Ở hai bên bờ song, những hàng lau bay đung đưa theo chiều gió, nghiêng lả lướt. Dưới lòng sông nhiều con cá, con tôm bơi lượn lờ. Những chiếc lá rơi xuống nước nhẹ nhàng trôi như những chiếc thuyền nhỏ. Hàng ngày, các bác nông dân thường hay ra sông lấy nước tưới cây, rửa chân cho mát.

Có thể bạn quan tâm:  Kể về ngày đầu tiên đi học lớp 3

Dòng sông là người bạn gắn bó với làng quê em từ bao đời nay. Nó như một kí ức đẹp đẽ của tuổi thơ em. Dòng nước sông chảy cũng giống như thời gian trôi, rồi nó cũng mang theo những câu chuyện để người ta nhớ về. Em cũng vậy. Trong hành trình dài của cuộc đời mình, em sẽ luôn mang theo hình ảnh, kỉ niệm đẹp về dòng sông quê hương.

TẢ SÂN TRƯỜNG LÚC RA CHƠI – MS 06

Mỗi ngày đến trường là một ngày vui. Vui vì được đi học, vui vì được gặp bạn bè, thầy cô và được biết những điều bổ ích. Và vui nhất có lẽ phải kể đến lúc được ra chơi. Cảnh sân trường lúc ra chơi trông thật nhộn nhịp, náo nhiệt.

Tiếng trống “tùng tùng tùng” vang lên cũng chính là lúc học sinh được nghỉ ra chơi. Học sinh các lớp lần lượt chạy ùa ra sân trường vui đùa. Sân trường lúc này đông đúc hơn bao giờ. Dưới gốc cây phượng, 3-4 bạn nữ chơi nhảy dây -trò chơi mà con gái rất thích. Những chiếc dây chun dài cứ quay tròn từ trái sang phải lần lượt không ngừng. Nếu ngồi nhìn một lúc lâu sẽ cảm thấy chóng mặt.

Ở góc sân vận động một vài bạn nam chơi đá bóng, mồ hôi chảy ướt đẫm áo. Tiếng reo hò của dàn khán giả nhiệt tình đủ mọi lứa tuổi. Nghe tiếng hô “vào” một nhóm học sinh nhảy cẫng lên, vui mừng vì chiến thắng. Xung quanh sân trường, hình ảnh những nhóm bạn nữ bạn nam ngôi tụm năm tụm ba trò chuyện ở hàng ghế đá. Những câu chuyện vui, chuyện cười không có hồi kết. Tiếng chim hót ríu rít trên cành cây như một bản hòa ca. Chim họa mi, chích chèo nhảy từ cành cây này sang cành cây khác bắt sâu. Một vài bạn nữ khác thì đi nhặt những cánh hoa phượng mang về kẹp vào trang vở trắng làm kỉ niệm.

Cạnh gốc bàng, đám bạn nam ngồi bắn bi. Những quả bi tròn tròn cứ lăn tí tách vào các khe gốc cây. Tiếng cười, tiếng hò reo nhộn nhịp khắp sân trường. Trên bục chào cờ tốp các bạn nữ bạn nam đang múa hát. Những điệu múa uyển chuyển trông rất chuyên nghiệp. Giọng hát ngân nga bay bổng khiến người nghe thích thú. Bóng cây bàng to như chiếc ô khổng lồ che bóng mát cho cả sân trường. Một lúc sau có tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp. Sân trường im ắng hẳn lên. Một tiết học nữa sắp đến.

Sau những tiết học căng thẳng mệt mỏi, chúng em có một giờ ra chơi thật bổ ích. Nó tiếp thêm năng lượng cho chúng em học tập hiệu quả hơn. Và giờ ra chơi ấy đã lưu giữ những khoảnh khắc tuyệt vời của tuổi học trò khiến cho tình bạn chúng em xích lại gần nhau hơn.

TẢ CÁNH ĐỒNG LÚA MÙA THU HOẠCH – MS 07

Mỗi sáng thức dậy, những âm thanh rộn rã của nơi thôn quê cứ văng vẳng ngay bên tai. Những buổi sáng đẹp trời, ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng lúa mùa thu hoạch thì thích thú biết bao. Toàn bộ khung cảnh rộng lớn ấy sẽ được bao trọn trong đôi mắt nhỏ bé của em. Đó là một dải lụa màu vàng lung linh trải dài xa tít chân trời.

Tờ mờ sáng, khi màn sương mù vẫn còn bao phủ khắp nơi thì tiếng gà trống gáy vang “ò ó o” gọi mọi người thức dậy. Ánh mặt trời le lói vào những ngả đường, những thôn xóm. Buổi sớm cánh đồng lúa chín ướt đẫm những giọt sương đêm. Sương long lanh kết hợp với  ánh nắng chiếu vào trông giống như những viên pha lê đang tỏa sáng. Các bác nông dân bắt đầu ra đồng làm công việc đồng áng của mình. Ai ai cũng trong tư thế hăng say, phấn khởi vì một vụ mùa bội thu.

Lúa chín tỏa hương thơm khắp cả cánh đồng, bay lên khắp cả bầu trời. Trên bầu trời trong xanh, những đàn cò trắng sải cánh bay cao vút. Cánh đồng lúa chín ngả 1 màu vàng ươm, những bông lúa trĩu nặng hạt. Ngay trước mặt em, có một chiếc máy đang gặt lúa. Trước kia, mọi công đoạn đều được các bác nông dân làm bằng tay. Tuy nhiên, do kĩ thuật tiến bộ nên hều hết bây giờ mọi người đều gặt lúa bằng máy.

Tiếng máy gặt lúa xào xạc xào xạc từ từ chạy trên những thửa ruộng rộng lớn, đưa những cây lúa vào máy gặt. Những hạt thóc được tách ra khỏi cây lúa và một bên kia những ngọn lúa được phun ra dưới ruộng chất thành những đống rơm to đùng. Và cứ thế, những hạt thóc to tròn được máy gặt tuôn ra, đúc vào các bao tải buộc gọn gàng. Đám thanh niên trai tráng vác bao thóc lên xe tải chở về nhà.

Khắp cánh đồng, mùi khói đốt rơm đốt rạ lan tỏa vào khắp mọi nơi. Bầu trời trắng đục, không biết đâu là khói đâu là mây. Dưới những ruộng lúa đã thu hoạch, một vài chú chim sẻ, chim sâu thi nhau nhặt rỉa những hạt thóc còn rơi vãi. Với những thửa ruộng nhỏ, các bác nông dân tự gặt lúa bằng tay. Sau đó, lúa được các bác nông dân đem về tuốt rồi phơi ráo nước và phơi một hai nắng cho già thóc rồi để vào hòm. Tất cả tạo nên khung cảnh mộc mạc và ý nghĩa.

Tuổi thơ em gắn liền với mảnh đất nông thôn dân dã có cánh đồng lúa chín đẹp mùa thu hoạch. Những kỉ niệm tuổi thơ ùa về trong những tháng ngày còn thơ bé. Em sẽ quý trọng những hạt thóc, hạt lúa mà các bác nông dân đã cố gắng trồng ra.

TẢ CẢNH MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – MS 08


Vẻ đẹp của thiên nhiên luôn hấp dẫn và “mê hoặc” con người. Đó là vẻ đẹp của một dòng sông, vẻ đẹp của một bãi biển, vẻ đẹp của một ngọn núi hay vẻ đẹp của một hòn đảo nhỏ… Và ta không thể không nhắc đến vẻ đẹp của một đêm trăng trên quê hương vào những đêm rằm.
Không gian như biến đổi khi hoàng hôn buông xuống. Mặt trăng bắt đầu tỏa sáng trên bầu trời. Những vì sao lấp lánh đang cùng nhau chiếu sáng cả bầu trời. Dưới mặt đất, những chú đom đóm lập lòe bay trông như những vì sao di động vậy. Phố bắt đầu lên đèn. Cả không gian lung linh huyền ảo như thế giới thần tiên.
Khung cảnh đêm khuya mới đẹp làm sao! Bầu trời như một tấm vải màu đen khổng lồ bao trùm cả hành tinh. Nàng trăng nổi bật lên trên tấm vải ấy, đẹp đến kì lạ. Nàng cứ trốn sau những áng mây tựa như người thiếu nữ e thẹn, ngại ngùng trước người lạ. Trăng tròn vành vạch và vàng óng ánh, lơ lửng như một quả cầu khổng lồ chiếu ánh sáng vàng dịu xuống vạn vật. Ánh trăng phết lên những thảm cỏ xanh, vườn rau sau nhà. Bóng nhà, bóng cây in rõ thành những hình đen nhạt trên mặt đất. Thỉnh thoảng, chị gió lại ghé thăm khu vườn làm cây cối lay động, tắm mát cả không gian. Vạn vật như bị mê hoặc trước vẻ đẹp của nàng trăng.
Đêm trăng rằm trên quê hương tôi thật đẹp! Chìm trong vẻ đẹp ấy, tôi thấy yêu thiên nhiên, yêu quê hương, yêu cuộc sống biết nhường nào. Những món quà mà thiên nhiên ban tặng thật là vô giá, mỗi chúng ta phải nâng niu, bảo vệ để cuộc sống mãi trở nên tươi đẹp.

Có thể bạn cần:  Những bài viết tri ân thầy cô lấy đi hàng triệu giọt nước mắt

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – MS 09


Mỗi người đều có một quê hương. Nơi ấy, những hình ảnh quen thuộc của đồng ruộng, lũy tre, giếng nước, gốc đa… luôn gợi cho ta nhớ về. Và hình ảnh giúp ta gợi nhớ về quê hương nhiều nhất đó là những đêm trăng sáng cùng lũ bạn trong xóm chơi đùa.
Những đêm trăng sáng làm cho khung cảnh quê hương trở nên thơ mộng. Khi đêm dần buông xuống, nàng trăng ẩn hiện mờ ảo sau những đám mây. Càng về khuya, nàng trăng dần hiện ra, sáng vằng vặc, nổi bật lên trên tấm thảm nhung đen của bầu trời. Tô điểm trên tấm thảm nhung ấy là những ngôi sao lấp lánh như những viên đá quý đính lên tấm áo của bà. Càng lên cao, Nàng trăng như nhỏ lại. Trăng tròn vành vạch và vàng óng ánh, lơ lửng như một quả cầu khổng lồ chiếu ánh sáng vàng dịu xuống vạn vật. Dòng sông được trăng chiếu sáng lấp lánh, những bạn sóng xô nhẹ vào nhau, chạy vào bờ như muốn vui cùng các bạn nhỏ trên đê. Cây cối trong vườn như muốn vươn cao cành lá để tắm ánh Trăng và đợi chị gió tới thăm. Vạn vạt như bị nàng trăng “mê hoặc” và không muốn dời xa ánh trăng diều kì.
Với con người quê tôi, ánh trăng như “một liều thuốc bổ”. Ánh trăng làm dịu đi cái nóng, lau khô những giọt mồ hôi vất vả, lo toan trên gương mặt mẹ cha. Trăng dắt đám trẻ vào những trò chơi nhộn nhịp trên đê. Trăng dắt các cụ già vào những câu chuyện kháng chiến cùng đám nhỏ. Trăng dắt những anh, những chị vào những cuộc tán gẫu yêu đương. Trăng dắt các cô, các chú vào những câu chuyện ruộng đồng sau ngày dài vất vả… Chìm vào đêm trăng, họ quên đi bao vất vả hằng ngày, thấy yêu đời và được hưởng thụ hơn.
Ngắm cảnh đẹp đêm trăng, tôi thấy yêu thiên nhiên, yêu quê hương nhiều hơn. Với tôi, nó gắn với những kỉ niệm đẹp thời thơ ấu mà tôi không bao giờ quên.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – MS 10


“Sân nhà em sáng quá/Nhờ ánh Trăng sáng ngời/Trăng tròn như cái đĩa/Lơ lửng mà không rơi…”
Những vần thơ ấy của nhà thơ Trần Đăng Khoa lại gợi cho tôi nhớ về những đêm trăng sáng trên quê hương.
Ánh Trăng bao trùm mọi cảnh vật trên quê hương. Trăng lên quá núi, “Trăng tròn như cãi đĩa”, màu vàng tươi và pha sắc trắng. Nàng trăng say sưa chiếu ánh sáng xuống cánh đồng, xuống đường làng rồi sà vào vườn cây của ông tôi, khiến những tàu lá chuối nhễ nhại ánh Trăng. Chung niềm vui với anh lá chuối, các cô cậu lá mít, lá vải, lá nhãn…xôn xao đung đưa cùng chị gió, vui sướng đón ánh Trăng vàng. Hoa dạ hương lan, hoa bưởi tỏa hương nồng nàn, say đắm. Ánh Trăng tràn trên mặt đất, thu hút lũ côn trùng nhảy nhót vui chơi, kêu rả rích. Cả mặt đất như không ngủ, bừng tỉnh và tràn sức sống nhờ ánh Trăng.
Không chỉ cây cỏ, vạn vật mà con người cũng mong chờ những đêm trăng sáng. Dưới sân nhà, các cô, các bác bắc chiếc chõng tre, cùng ấm nước chè thơm phức ngồi bên bên nhau trò chuyện rôm rả. Trăng càng lên cao, những câu chuyện của người lớn càng hài hước và hấp dẫn. Các bạn nhỏ trong xóm rủ nhau đến nhà tôi chơi trốn tìm, rạo rực cả một khoảng không gian. Xóm làng như không ngủ trong những đêm trăng.
Dưới ánh trăng, con người và cảnh vật như được tiếp thêm sức sống. Nhờ những đêm trăng sáng, tuổi thơ tôi và lũ bạn được đi qua bao kỉ niệm đẹp lạ kì. Cảm ơn nàng trăng đã đến với cuộc sống con người quê tôi.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM – MS 11


Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp. Mỗi cảnh đẹp đều gắn liền với tuổi thơ em, nhưng cảnh vật làng quê vào một buổi sáng mới là quen thuộc và để lại trong em nhiều ấn tượng nhất.
Được ngắm nhìn khung cảnh làng quê qua ô cửa sổ thật là thú vị! Bầu trời buổi sáng trong xanh, chị mây trắng, mây hồng dắt nhau dạo chơi. Tiếng gà gáy sớm hòa quyện với tiếng chim hót trên vòm cây xanh tươi tạo nên một bản nhạc kì diệu đón chào ngày mới. Đằng đông, ông Mặt trời tròn xoe, ửng đỏ còn em ấp sau rặng tre đầu làng như muốn kéo dài giấc ngủ đêm qua. Cảnh vật lúc này hiện ra trước mắt em như đẹp hơn. Ngoài vườn, những bông hoa hồng, hoa mận e lệ khép những cánh hoa mềm mại như vẫn đang còn mơ màng say giấc ngủ nhưng vẫn không quên tỏa ngát hương thơm. Phía xa, cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng pha xanh, trải dài đến tận chân trời. Những bông lúa nặng trĩu hạt, chụm đầu vào nhau như những đôi bạn thân đang nói chuyện. Phía bên phải cánh đồng, dòng sông quê em đang uốn lượn quanh làng như một dải lụa quý, mang sự sống tươi mát đến với vạn vật và con người quê hương. Cảnh đẹp quê hương như một bức tranh hữu tình đầy mê hoặc.
Ông mặt trời bừng sáng, sự sống như được thức tỉnh. Khi những ánh hồng thực sự hé ra, chiếu tia nắng ấm áp xuống mặt đất, xua tan màn sương long lanh, nhuộm vàng những bông lúa, cả xóm làng bừng lên ánh bình minh. Người nông dân vội vã ra đồng. Đường làng đầy ắp tiếng nói, tiếng cười, tiếng lũ trẻ gọi nhau í ới. Ngày mới thực ra đã bắt đầu trên quê hương em.
Ngắm nhìn quê hương trong sáng sớm, em thấy yên bình đến lạ. Tình yêu với quê hương, đất nước lại trào dâng. Cảm ơn quê hương đã nuôi em khôn lớn bằng những kỉ niệm ngọt ngào trong sương sớm.

TẢ MỘT KHU VUI CHƠI, GIẢI TRÍ MÀ EM THÍCH – MS 12


Trẻ em có thể tìm đến nhiều thú vui giải trí như xem ti vi, chơi smart phone, chơi thể thao hay chơi đùa với bạn bè ở công viên. Vậy mà em chọn công viên không phải là để chơi đùa với lũ bạn mà em chọn nó là điểm đến của mình với ông nội vào mỗi sáng sớm. Đã hơn một năm nay, sáng nào em cũng ra công viên để tập thể dục cùng với ông của mình.
Buổi sáng ở công viên thật tuyệt. Những hàng cây xanh khẽ đu đưa trong gió. Ẩn đâu trong vòm cây, những chú chích chòe hót líu lo báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Những bông hoa đang chúm chím khép mình trong sương sớm, âm thầm tỏa hương thơm ngọt ngào. Sân gạch, ghế đá, những dụng cụ tập thể dục đứng im đợi chờ cả đêm dài, chỉ mong trời sáng để đón mọi người ghé thăm. Không gian thật tĩnh lặng, không xe cộ, không bụi bặm. Công viên lúc này quả là một nơi tuyệt vời để em và mọi người chào đón một ngày mới.
Mọi người dường như cũng không muốn phá tan không gian yên tĩnh tuyệt vời này. Các cụ già mở những bản nhạc nhẹ nhàng, tập thể dục đồng diễn. Các cô trung niên chăm chỉ lắc vòng, chạy bộ trên các dụng cụ thể dục. Các bạn nhỏ, bạn thì chạy bộ theo người lớn, bạn thì xúm nhau chơi đùa trên bãi cát say sưa mà không một chút ồn ào. Ông Mặt trời đã thức giấc, chiếu ánh nắng xuyên qua các lá cây, xuyên thủng những màn sương sớm. Em và ông, không ai bảo ai, hoàn thành những động tác thể dục cuối cùng, hít thở thật sâu để tận hưởng không khí trong lành sáng sớm, rồi cùng nhau đi về.
Em đã quen khởi động một ngày mới với ông nội ở công viên. Em thầm cảm ơn ông nội vì ông không chỉ đồng hành cùng em trong học tập mà còn đồng hành cùng em trong vui chơi giải trí. Em cũng không quên cảm ơn cái công viên gần nhà ấy, nơi đã truyền cho em nhiều động lực để bắt đầu ngày mới.

TẢ SÂN TRƯỜNG TRƯỚC GIỜ HỌC – MS 13

Xem thêm: Tổng hợp kiến thức tiếng việt lớp 3


Trường học là nơi cho em nhiều kiến thức và cũng là nơi cho em nhiều niềm vui. Niềm vui lớn nhất với em là những giờ vui chơi cùng các bạn trong lớp giữa sân trường vào những giờ ra chơi và trước giờ vào học.
Khác với cảnh đông vui của giờ ra chơi, sân trường trước giờ vào học lác đác vài nhóm học sinh. Một vài em lớp một, lớp 2 đang chụm nhau chơi trò đuổi bắt. Các anh chị lớp lớn hơn thì đá cầu, nhảy dây, bắn bi, bắn pô – kê – mon. Một vài bạn cùng ngồi trên ghế đá đọc truyện tranh. Vừa cất cặp vào lớp, em đã tìm thấy lũ đồng bọn đang bắn bi giữa sân và em nhanh chóng nhập cuộc. Ai nấy đều say sưa với các trò chơi, quên mất thời gian đang trôi nhanh và sắp tới giờ vào lớp.
Càng về sau, cảnh trường càng trở nên nhộn nhịp. Các bạn học sinh nhập cuộc giữa sân trường ngày một đông, đánh tan vẻ yên tĩnh lúc sáng sớm. Cổng trường như dồn dập những bước chân của các bạn suýt đi học trễ. Các cô giáo, thầy giáo rảo chân về lớp của mình cùng những trang giáo án trên tay. Trong lớp học, các bạn chăm chỉ trực nhật, hốt những mẩu rác cuối cùng để chờ đón cô giáo và các bạn vào lớp. Một số bạn xúm nhau ôn bài, thảo luận rôm rả cả lớp học. Tiếng trống vang lên “Tùng! Tùng! Tùng!”. Cánh cổng trường khép lại. Như một phép biến hóa của nàng tiên, sân trường không một bóng người, một buổi học mới lại bắt đầu.
Sắp kết thúc năm học, cũng là lúc em sắp phải dời xa mái trường Tiểu học. Em sẽ nhớ mãi những giờ phút được vui chơi và học tập dưới mái trường thân yêu này.

Có thể bạn quan tâm:  Bài tập bảng đơn vị đo khối lượng

TẢ TRƯỜNG EM TRƯỚC BUỔI HỌC – MS 14


Ở trường học, vui nhất là những giờ ra chơi và trước giờ trống đánh vào học. Trống trường vang lên mang theo bao tiếc nuối và hụt hẫng của lũ học trò. Và đám con trai chúng em đã rủ nhau đi học thật sớm để được chơi đùa thật nhiều vào mỗi sáng trên sân trường.
Em và lũ bạn ham chơi luôn là những cô cậu đi học sớm nhất trường. Lúc này, sân trường chỉ lác đác một vài bạn học sinh. Ai nấy đều vui chơi thoải mái mà không lo dành chỗ như trong giờ ra chơi. Nhóm thì đá cầu, nhóm thì bắn bi, nhóm thì chơi bóng rổ. Thêm ít phút nữa lại có mấy đứa con gái đến ngồi đọc truyện dưới gốc bàng, trên ghế đá. Thỉnh thoảng, lũ bạn ấy lại cười phá lên vì những mẩu chuyện hài hước bọn đang đọc. Những cô gió như cũng ham vui, ùa về trên cây bàng, cây phượng, chạy xuống sân trường chơi đùa cùng các bạn nhỏ. Sân trường ngày một đông. Lũ chúng em kéo nhau về lớp.
Lớp học nhốn nháo nhóm bạn đang trực nhật. Nào là quét lớp, nào là lau hành lang, nào là lau bảng… Phía dưới, “mấy con mọt sách” của lớp đang chăm chỉ ôn bài, tìm hiểu bài mới. Một số “giáo sư lười học” của lớp lại vội vàng đọc thuộc bài cũ để cô giáo kiểm tra. Chẳng mấy chốc trống trường vang lên. Học sinh cùng cô thầy tiến nhanh về lớp học. Sân trường không một bóng người. Cảnh vật hoàn toàn thay đổi.
Mỗi ngày đến trường là một niềm vui. Với em, mỗi ngày đến trường là vô vàn niềm vui. Và niềm vui lớn nhất là được chơi thoải mái ngoài những giờ học tập. Sắp kết thúc một ngày đến trường, em lại mơ màng nghĩ đến ngày mai, nghĩ xem sẽ đi học sớm để chơi những trò gì với lũ bạn.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – MS 15


Em đang được sống trong một tuổi thơ ấm áp với nhiều kỉ niệm đẹp. Kỉ niệm đẹp nhất và để lại ấn tượng nhất trong em là những đêm trăng rằm được ngồi cùng chị Lan, em Nam và ông bà nội ngắm trăng, nghe ông bà kể chuyện.
Hoàng hôn buông xuống, mặt trăng từ từ nhô lên sau đỉnh núi. Càng về khuya, trăng càng lên cao, tròn vành vạnh như quả bóng màu vàng óng. Bầu trời trong vắt và cao thăm thẳm. Mây trắng nhè nhẹ trôi bồng bềnh như những tì nữ vây quanh nàng trăng. Hàng ngàn ngôi sao lấp lánh, ẩn hiện sau những đám mây như những anh lính canh giữ trời đêm. Dưới ánh trăng thanh, các bác cây xanh đang nô đùa cùng chị gió, nghiêng ngả reo hò xào xạc, vi vu. Hoa cam, hoa bưởi như không muốn đi ngủ, khép những cánh hoa trắng muốt mà vẫn âm thầm tỏa ngát hương thơm. Nàng trăng đêm rằm thật biết mê hoặc vạn vật nơi trần gian.
Cứ mỗi đêm trăng rằm, ba chị em em lại cùng ông bà ngồi trên ban công để tận hưởng cảnh trăng thanh gió mát. Cả lũ được nghe ông bà kể những câu chuyện thời thơ ấu của ông bà, của bố và các chú. Thỉnh thoảng, chúng em lại cười phá lên vì những mẩu chuyện hài hước ấy. Chị Lan rất biết ý, thỉnh thoảng lại khen ông bà kể chuyện hay, khen ông bà đủ thứ nữa. Như được truyền thêm động lực, ông lại kể đủ những câu chuyện ngày xưa và những chiến tích trong chiến tranh của mình. Ba chúng em, đứa nào cũng say sưa lạc vào những câu chuyện ngày xưa ấy. Rồi em và thằng Nam thiếp ngủ đi lúc nào không biết. Lại một đêm trăng đẹp đi qua, một đêm trăng với bao kỉ niệm đẹp của tuổi thơ mà chúng em luôn nhớ mãi.
Mỗi tháng một ngày, chúng em cứ trông chờ ngày rằm đến để được tận hưởng những đêm trăng sáng cùng ông bà với muôn vàn câu chuyện ông bà kể. Ánh trăng không chỉ mang đến cho vạn vật sức sống mà còn mang đến cho con người những giây phút được gần gũi, hạnh phúc bên nhau.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM – MS 16


Kì nghỉ hè năm ngoái, em được bố mẹ cho về quê thăm ông bà. Trong kì nghỉ hè ấy, em đã có được rất nhiều kỉ niệm đẹp và một trong những kỉ niệm khó quên đó là những buổi sáng em cùng lũ em ở quê ngắm bình minh trên cánh đồng quê hương.
Bình minh trên cánh đồng đẹp như một bức tranh. Từ xa, ông Mặt trời đỏ rực nhô lên phía chân trời như một quả cầu lửa biết di động. Những tia nắng nhẹ nhàng xuyên thủng màn sương sớm, len lỏi qua lũy tre đầu làng rồi trườn dài trên đồng lúa vàng óng. Những hạt sương sớm đón lấy ánh Mặt trời với vẻ mừng rỡ, tỏa sắc óng ánh trên ngọn lá. Những chú chim sâu được ông mặt trời đánh thức, gọi nhau líu lo rồi rủ nhau bay lượn trên bầu trời trong mát. Đã nhiều lần về quê nội nhưng đến bây giờ em mới cảm nhận được vẻ đẹp bình yên chốn quê nhà.
Với người nông dân, ngày mới bắt đầu là ngày của lao động. Từ đường làng, các cô, các bác nông dân mang theo nông cụ ra đồng. Họ vừa đi vừa trò chuyện thật rôm rả. Từ các ngả trên cánh đồng, họ bắt đầu gặt lúa, gom lúa chở về làng. Không khí lao động luôn khẩn trương và nhộn nhịp. Trên đê, người già và em nhỏ bắt đầu rải rơm ra phơi. Vài cọng rơm khô của ngày hôm qua còn sót lại, mùi thơm thật ngọt ngào, dễ chịu. Xa xa, những em nhỏ cưỡi trâu ra đồng, gọi nhau í ới. Bóng người và trâu trải dài xuống ruộng lúa như những vệt sơn đen của người họa sĩ. Nhìn mọi người làm việc vui vẻ, em thấy lao động không phải là những gì vất vả, khó khăn như em thường nghĩ, chỉ cần yêu lao động, tìm thấy niềm vui trong lao động là sẽ làm được tất cả mọi việc mà thôi.
Mặt trời lên cao, ánh nắng tràn ngập cánh đồng. Cánh đồng quê giờ đây phải chia tay với cảnh bình minh mát dịu. Nhưng bức tranh tuyệt đẹp ấy đã nằm mãi trong tâm trí em và sẽ luôn khiến em nhớ về quê hương.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM – MS 17


“Quê hương là gì hở mẹ?/Mà cô giáo dạy phải yêu/Quê hương là gì hở mẹ?/Ai đi xa cũng nhớ nhiều”. Mỗi lần đọc những câu thơ trên, bao kỉ niệm đẹp về quê hương lại ùa về trong em. Đó là cảnh những đêm trăng sáng chơi đùa cùng lũ bạn trong làng, đó là những buổi trưa đi câu cá khắp ao làng cùng các cậu con trai… và có cả những buổi ngồi trên đê ngắm quê hương trong sương sớm.
Ôi, cảnh quê hương mình trong sương sớm mới đẹp làm sao! Khi ánh sáng còn mờ nhạt, tiếng những chú gà trống nối tiếp nhau gáy “Ò! Ó! O!” rạo rực như một bản nhạc mời gọi mọi người thức giấc. Từ đằng đông, ông Mặt trời bị đàn gà trống đánh thức, từ từ nhô lên sau lũy tre làng. Ông vén tấm màn đêm, nhìn xuống trần gian bằng đôi mắt ngái ngủ, khuôn mặt tròn trĩnh, hồng hào trông rất ngộ nghĩnh. Cây cối hả hê vươn tay đón chào ngày mới. Những giọt sương đêm còn đọng lại trên lá, mở cặp mắt long lanh đón ánh Mặt trời. Dưới ban mai, chúng sáng bừng lên như những ngôi sao bé nhỏ, xinh xắn. Cảnh vật như bừng tỉnh trong ánh ban mai.
Khi tiếng gà bắt đầu gáy trong sương sớm cũng là lúc hiện ra bức tranh lao động ở những vùng quê. Từ những mái nhà, khói bốc lên nghi ngút, mùi cơm chín thơm phức tỏa ra. Mọi người ăn cơm khi trời chưa sáng và mang nông cụ ra đồng khi sương sớm còn phủ kín đường làng. Tiếng nói cười gọi nhau thì thào khắp những con đường nhỏ. Các em nhỏ rủ nhau dắt trâu ra đồng, vừa cưỡi trâu vừa cười rũ rượi. Khi trời sáng hẳn, bức tranh lao động trên làng quê càng trở nên nhộn nhịp, vui vẻ. Nhìn những người nông dân lao động vất vả nhưng luôn nói cười, luôn yêu đời, em thấy được niềm hạnh phúc và yêu lao động trong họ. Đứng trước làng quê trong sương sớm, em thấy yêu quê hương, yêu con người và cảnh vật nơi đây vô cùng.
Giờ thì em đã hiểu “Quê hương là gì hở mẹ? Mà cô giáo dạy phải yêu” rồi ạ! Quê hương là “chùm khế ngọt”, là “con diều biếc”, là “đường đi học”, là “cầu tre nhỏ”… là những gì quen thuộc gắn bó với tuổi thơ và những kỉ niệm đẹp trong mỗi chúng ta.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM – MS 18


Thiên nhiên quanh ta có thật nhiều cảnh đẹp. Cảnh đẹp ấy là một đêm trăng sáng, là một buổi hoàng hôm trên sông hay đó là một buổi bình minh ngắm Mặt trời mọc trên quê hương. Tôi sinh ra và lớn lên ở thành phố biển, cảnh bình minh trên biển luôn là một bức tranh đẹp trong tâm trí tôi.
Cảnh vật yên bình hiện ra khi Mặt trời lên. Từ phía chân trời, ông Mặt trời tỉnh giấc, từ từ chuyển động mang theo sắc đỏ chiếu xuống trần gian. Mặt biển xanh thẳm, rộng lớn như một tấm thảm khổng lồ. Chị em nhà sóng chen nhau ôm lấy ánh đỏ của ông Mặt trời, xô nhau chạy vào bờ làm cả mặt biển lấp lánh ánh vàng. Ngoài khơi, ngư dân cùng những con tàu chở đầy ắp cá đang tiến vào bờ. Từ bờ biển nhìn ra, bức tranh bình minh lúc này mới đẹp và yên bình làm sao. Vẻ đẹp ấy làm cho người dân biển nào cũng phải xao xuyến.
Trên bãi cát dài trắng xóa, mọi người cùng nhau đi bộ, tập thể dục, chơi thể thao và tắm biển ở gần bờ. Ai cũng say sưa với những hoạt động của mình và cố hít thở thật sâu để tận hưởng không khí trong lành của biển trong sương sớm. Những hàng dừa cùng với chị gió rủ nhau chơi đùa, vươn tay ve vẩy đón nắng sớm đến từ chân trời. Chị gió mải chơi đùa nhưng vẫn không quên mang theo hơi mát đến với mọi người như níu giữ họ ở lại với biển thật lâu. Con người đang hòa vào biển và biển như muốn che chở, ôm ấp lấy con người.
Mặt trời lên cao, tôi chia tay với biển và cảnh bình minh trên biển. Ngắm biển, ngắm quê hương trong sương sớm, tôi thấy thành phố tôi đang sống, thành phố Đà Nẵng quê hương tôi tươi đẹp vô cùng. Tôi yêu quê hương tôi biết mấy.

Có thể bạn cần:  Kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn


TẢ SÂN TRƯỜNG TRƯỚC GIỜ HỌC – MS 19


Em đã gắn bó với mái trường Nguyễn Tri Phương tròn năm năm với bao kỉ niệm đẹp của thuở học trò. Hôm nay, vào một buổi đi học sớm để trực nhật, sau khi làm xong nhiệm vụ, em đứng yên lặng trên tầng ba ngắm cảnh sân trường trước giờ vào học và nghĩ tới giây phút sắp phải chia tay mái trường thân yêu này.
Sân trường sáng sớm như một bức tranh biết chuyển động và đổi màu. Lúc em mới đến, sân trường thật yên tĩnh và còn mờ mờ ánh sương. Một số lớp vẫn chưa bật đèn. Hàng cây xanh giữa sân trường đứng im thin thít chờ đợi các cô cậu học trò. Cô lao công nhanh nhẹn gom những mẩu rác cuối cùng để hoàn thành công việc của mình, để dành tặng cho chúng em một sân trường sạch sẽ vào sáng sớm. Một lúc sau, ánh Mặt trời bắt đầu len vào kẽ lá, rủ chị gió ở đâu kéo về làm hàng cây xôn xao ve vẩy cành lá, chào đón các bạn học sinh. Sân trường trở nên sáng hẳn. Từ cổng trường, các bạn học sinh dắt nhau tiến vào, đi nhanh về lớp học của mình. Ai nấy đều cười nói vui vẻ vô cùng. Sau khi cất cặp vào lớp, các bạn ấy kéo nhau ra chơi các trò chơi giữa sân. Bạn thì nhảy dây, bạn thì bắn bi, bạn thì chơi đuổi bắt… Sân trường lúc này thật náo nhiệt. Cũng từ cổng trường, các cô thầy dắt xe vào nhà xe rồi tiến nhanh về lớp học. Cô nào cũng mặc những bộ áo dài thướt tha. Khi làn gió nhẹ thổi quá, tà áo cô tung bay trong gió sớm. Hình ảnh ấy thật đẹp và làm em yêu cô biết bao nhiêu. Rồi trống trường vang lên ba tiếng quen thuộc: “Tùng! Tùng! Tùng!”. Lũ học trò như đàn ong vỡ tổ, nhanh như chớp, chạy về xếp hàng và bước vào lớp học. Sân trường bây giờ không một bóng người, chỉ còn sót lại mấy chú chim bồ câu mải mê nhặt thức ăn mà thôi. Chưa bao giờ em thấy sân trường đẹp và đông vui như sáng nay.
Trường học là ngôi nhà thứ hai của mỗi cô cậu học trò chúng em, quả không sai! Càng gần đến lúc chia xa, em càng thấy trường em đẹp, trường em vui. Em sẽ nhớ những bức tranh đẹp của sân trường trong những buổi sáng sớm như hôm nay và sẽ không bao giờ quên mái trường Nguyễn Tri Phương này.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM – MS 20


Trong dịp nghỉ lễ vừa qua, em được về quê ngoại và được ngắm cảnh bình minh trên quê hương.
Buổi bình minh ở làng quê mới tuyệt làm sao. Tiếng gà gáy rạo rực đánh thức mọi người từ khi trời chưa sáng. Các ngôi nhà bắt đầu lên đèn và thổi lửa nấu cơm sớm. Ngoài đường làng, các cô, các chị bắt đầu gánh hàng đi chợ. Vừa đi, họ vừa chuyện trò rôm rả cả một vùng. Trên gánh hàng ấy là những thành quả lao động của các bác nông dân mấy tháng ngày vất vả vừa qua, đó là mớ rau, bó củi hay thứ bánh thơm ngon, thứ trái chín vàng, hấp dẫn bao người qua đường. Trẻ con trong làng không cần ai đánh thức, chúng đã dậy từ bao giờ, cơm nước xong xuôi rồi rủ nhau dắt trâu ra đồng. Trời chưa sáng hẳn mà cảnh lao động ở làng quê đã rạo rực lên rồi.
Ông Mặt trời đã thức dậy ở đằng đông, xuyên thủng những đám sương mờ, mang ánh sáng xuống Trái đất. Trời bắt đầu sáng hẳn. Lũy tre đầu làng được tắm nắng sau đêm dài phơi sương nên vui mừng ve vẩy, vươn tay ra đón ánh Mặt trời. Cánh đồng trải rộng với những luống khoai, luống ngô kéo dài thẳng tắp như những bản thiết kê của người thợ xây. Xa hơn là cánh đồng lúa chín vàng đang chờ tới ngày gặt. Những hạt sương đậu trên lá, háo hức đón ánh nắng Mặt trời rồi tỏa sắc vàng lung linh, óng ánh như nhưng hạt ngọc quý. Từ đường làng, các cô bác nông dân bắt đầu bước ra đồng. Người dắt trâu, người vác cuốc, người đẩy xe thồ… Ai nấy đều háo hức cho một ngày lao động mới.
Bức tranh quê hương em vào buổi sáng thật thanh bình và yên ả. Nó làm cho chúng ta thêm yêu quê hương và yêu đất nước vô cùng.

Có thể bạn quan tâm:  Những bài viết tri ân thầy cô lấy đi hàng triệu giọt nước mắt

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – MS 21


Như thường lệ, vào những đêm rằm, nàng trăng lại xuất hiện trên bầu trời với một khuôn mặt tròn trĩnh, trắng bạc và ban phát ánh sáng, sức sống xuống trần gian. Đêm trăng rằm luôn mê hoặc em, lũ trẻ và mọi người trong làng.
Bức tranh làng quê em trong đêm trăng sáng thật đẹp và yên bình. Hoàng hôn buông xuống, Mặt trăng đã gối đầu lên ngọn núi sau làng, rồi lấp ló trên ngọn tre già. Trăng tròn vành vạch và vàng óng như chiếc đĩa bạc to. Bầu trời như một tấm lụa xám hình cầu. Trên tấm lụa ấy, hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như những viên đá quý. Những chú mây từ sau núi cũng bị thu hút bởi ánh Trăng, rủ nhau bay về vởn vơ bên nàng trăng như đang muốn tỏ tình. Bị từ chối, các chú lại trôi nhanh ra cánh đồng rồi vụt mất. Ánh Trăng êm dịu len lỏi khắp đường làng, phết nhẹ lên các mái nhà rồi chạy vào vườn cây của ông. Ánh vàng ấy đánh thức những bông hoa quỳnh, hoa dạ hương đang ngái ngủ, nhắc chúng tỏa hương cho mọi người thư giãn trong đêm. Chị gió cũng bị rủ rê, cùng nhau kéo về làng, khiến hàng cây vui mừng vươn cành lá xào xạc, làm mát rượi cả không gian. Lũ dế mèn cũng trông chờ màn đêm như lũ trẻ chúng em. Chúng chui ra từ các ngóc ngách, bắt đầu kêu rả rích như những bản nhạc không lời mà chỉ chúng mới hiểu. Lủ trẻ con tản ra đi tìm dế. Thỉnh thoảng chúng chụm lại, dành nhau vồ lấy con dế to mà cả đám cùng phát hiện ra, rồi nhốn nháo thế nào lại để nó chạy mất. Đứa này lại đổ lỗi cho đứa kia, nháo nhác cả xóm làng. Dưới sân nhà, người lớn ngồi bên nhau nói chuyện rôm rả, mùi nước chè xanh bốc lên thơm ngát. Họ say sưa nói chuyện, quên hết cả thời gian rồi ngủ thiếp trên chõng tre lúc nào không biết. Vạn vật như đang đắm chìm dưới ánh Trăng.
Thật hạnh phúc khi tuổi thơ em được lớn lên cùng với lũ bạn dưới những đêm trăng đẹp và nhiều kỉ niệm. Những kỉ niệm ấy sẽ nuôi lớn chúng em và theo chúng em đến hết cuộc đời.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM – MS 22


Vạn vật đang chìm trong giấc ngủ, bỗng tiếng gà gáy “Ò! Ó! O!” rạo rực cả xóm làng. Từ đằng đông, Mặt trời thức giấc, từ từ nhô lên. Một ngày mới bắt đầu trên quê em.
Cảnh vật như bừng tỉnh khi ông Mặt trời thức giấc. Từ đâu trong lùm cây, những chú chim chích chòe gọi nhau ríu rít. Cả vườn cây giật mình, vươn vai, dang rộng cành lá ra đón nắng sớm. Gió từ ngoài cánh đồng nghe tiếng gọi của đàn chim, vội ùa về làng, làm hàng cây đung đưa xào xạc. Gió mang theo hơi sương mát lạnh, như tắm mát cảnh vật làng quê. Dãy hoa mười giờ trước ngõ hé những đôi lá non ra ngắm nhìn ánh Mặt trời. Được tắm sương sớm, cành lá chúng như căng mọng và tràn trề sức sống. Ngoài đồng, những hạt sương còn đọng trên ngọn cỏ. Dưới ánh Mặt trời, chúng trở nên lấp lánh như những hòn ngọc quý. Một không khí mát mẻ, yên bình đầy sức sống tràn ngập khắp làng quê.
Từ trong làng, mọi người bước ra đường làng và bắt đầu công việc của ngày mới. Các em học sinh với bộ đồng phục áo trắng, quần xanh, đạp xe đạp trên con đường làng quen thuộc tới trường. Vừa đạp xe, các bạn ấy vừa nói cười rạo rực. Thỉnh thoảng lại có những chiếc xe máy chở hàng hóa đầy ắp ra chợ phiên. Tiếng còi “Bíp! Bíp!” inh ỏi như nhắc nhở các em học sinh đi gọn vào lề đường. Thỉnh thoảng có chú trâu chạy nghênh ngang ra giữa đường làm lũ học trò đâm chầm lấy, xuýt nữa thì té cả lũ. Con người dưới bình minh nơi làng quê thật gần gũi và thân thương.
Cứ thế, ngày này qua ngày khác, cảnh vật và con người quê em cứ đẹp, cứ yên bình và gần gũi như vậy. Nó làm cho ai đi xa cũng phải yêu, phải thương, phải nhớ về quê hương.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – MS 23


Em sinh ra và lớn lên ở Đà Nẵng, một thành phố biển nổi tiếng với nhiều cảnh đẹp. Người ta yêu mến Đà Nẵng vì nơi đây có dòng sông Hàn thơ mộng, có núi Bà Nà kì vĩ, có bán đảo Sơn Trà đẹp hữu tình, có biển Mỹ Khê “đẹp nhất hành tinh”… nhưng em yêu Đà Nẵng vì những đêm trăng đẹp trên biển vào những ngày rằm.
Cảnh biển đêm trăng mới đẹp làm sao! Mặt trời dần xuống núi, hoàng hôm buông trên thành phố biển quê em. Ánh sáng nhạt dần và nhường chỗ cho bóng tối bao trùm. Từ phía chân biển, nàng trăng từ từ bước ra với gương mặt tròn trĩnh, hiền từ và mang theo ánh sáng lung linh như dát vàng. Mặt biển như một tấm thảm tối màu được vệt những mảng vàng óng ánh. Trên tấm thảm thiên nhiên ấy, ngư dân bắt đầu lên đèn, lái thuyền ra khơi đánh cá. Những ánh đèn lấp lánh như một thành phố nhỏ phía chân trời. Chị gió như hiểu được ước muốn của ngư dân, thổi nhè nhẹ đẩy đoàn tàu ra khơi rồi mang theo hơi mát từ biển cả vào đất liền cho mọi người và cây cối. Trên bờ cát dài, những hàng dừa vui sướng vươn lá ra ve vẩy, tắm ánh trăng và vui đùa cùng chị gió. Dưới ánh trăng, bóng hàng dừa in dài trên bờ cát như những vệt sơn tối màu của người họa sĩ. Dưới gốc dừa, các anh chị chụm nhau ngồi nói chuyện vui vẻ. Đêm càng khuya, trăng càng sáng. Bóng người trên bờ biển thưa dần, những con tàu càng xa khơi, để lại mặt biển một vẻ yên tĩnh, thanh bình. Cảnh biển đêm trăng thật dễ làm người ta say đắm, làm người ta yêu biển và yêu quê hương biết nhường nào.
Đứng trước biển quê hương, ngắm nhìn những vẻ đẹp trên quê hương, em thấy biết ơn mẹ thiên nhiên vô cùng. Mẹ thật tuyệt vời! Mẹ đã ban tặng cho thành phố quê em những vẻ đẹp khiến người dân thành phố, cả nước và toàn thế giới yêu mến và muốn tìm về nơi đây.

TẢ SÂN TRƯỜNG TRƯỚC GIỜ HỌC – MS 24


Ngôi trường Tiểu học Nguyễn Tri Phương đã trở nên thân thiết như ngôi nhà thứ hai của em. Ở đây lưu giữ tất cả những kỉ niệm về tuổi học trò. Chính vì thế, em thích cái cảm giác được đến trường thật sớm để ngắm nhìn quang cảnh trường học trước buổi học.
Cảnh sân trường sáng sớm như một bức tranh biết đổi màu. Vừa bước vào sân trường, em thấy khung cảnh thật yên tĩnh. Giữa sân là những chú chim bồ câu đang nhặt nhạnh thức ăn và chơi đùa với nhau. Lác đác một vài bạn học sinh bước vào trường rồi bước nhanh về lớp để trực nhật. Trên ghế đá, các bạn đang ngồi ăn sáng và uống sữa vì chưa kịp ăn ở nhà. Cô bảo vệ cầm chùm chìa khóa to trên tay, đi quanh để mở cửa các lớp học. Hàng cây xanh giữa sân trường cũng đứng im thin thít, đang buồn vì các bạn học sinh chưa tới vui đùa với chúng. Trên cây phượng ở góc sân, những chùm hoa đang khép lại, chúng vẫn muốn ngủ nướng để chờ ông Mặt trời ghé đánh thức. Chỉ khoảng mười phút sau, cảnh sân trường hoàn toàn thay đổi. Sân trường nhộn nhịp bước chân các bạn học trò. Bạn nào cũng vội vã mang cặp vào lớp rồi chạy vù ra sân nhập cuộc với lũ bạn. Cửa lớp đã được mở hết, đèn điện bật lên sáng rực, hiện rõ những gương mặt xinh xắn của các cô cậu ngồi bên trong. Cô giáo đã lên lớp chấm bài từ bao giờ. Hàng cây vui mừng khi lũ bạn nhỏ đến trường, chúng vươn cành lá ve vẩy như cánh thể hiện niềm vui của mình. Đàn bồ câu đã bay hết lên mái nhà, nằm duỗi chân ra sưởi nắng. Nhìn các bạn chơi đùa vui vẻ, nhìn cảnh vật bừng tỉnh đầy sức sống, em thấy yêu bạn bè, yêu mái trường Tiểu học này quá!
Càng lớn lên em càng hiểu được vì sao “Mỗi ngày đến trường là một niềm vui”. Niềm vui của lũ học trò chúng em là được học hành, được vui chơi với bạn bè trong những giờ ra chơi và trước giờ vào lớp. Em chỉ muốn mãi là học trò dưới mái trường thân yêu này.

BÀI VĂN TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM – MS 25


Yêu quê hương, chúng ta có thể cảm nhận được vẻ đẹp của quê hương từ những điều đơn sơ nhất. Em yêu quê em từ những buổi sáng ngắm bình minh từ trên đồi cao.
Nhìn từ trên cao, làng quê trong sương sớm mới đẹp làm sao! Trời vẫn chưa sáng hẳn, sương sớm bao trùm cả bầu trời, phủ kín lên các mái nhà và cả ngọn đồi nơi làng em sinh sống. Những chú gà trống gáy những tiếng cuối cùng, vang vọng cả xóm làng, đánh thức ai còn chưa tỉnh giấc. Từ phía đông, Ông Mặt trời đã thức giấc, mang theo ánh nắng sắc nhọn xuyên thủng những màn sương, ban phát hơi ấm xuống trần gian. Màn sương mờ dần, để lại những hạt sương đọng trên lá. Dưới ánh, chúng long lanh như những viên ngọc quý. Cây cối ngủ say sau đêm dài, giờ vui mừng vươn cành, xòe lá đón ánh nắng ấm áp của ông Mặt trời. Từ các ngả đường, người dân dắt bò, dắt dê, địu gùi lên núi. Vừa đi, họ vừa nói cười vui vẻ, rôm rả cả xóm làng. Đám trẻ con đi chân đất, chạy lon ton theo người lớn lên rừng như những chiến binh nhỏ tuổi vậy. Ngắm xóm làng trong ánh bình minh, em thấy được vẻ đẹp yên bình của quê hương mình và thấy yêu quê hương biết mấy.
Mặt trời lên cao dần, xóa mất dấu vết của mình minh. Em lại mong chờ đến ngày mai để được đắm mình trong màu sương sớm, ngắm cảnh vật bừng tỉnh khi ánh Mặt trời lên.

BÀI VĂN TẢ CẢNH MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – MS 26


Hôm nay là ngày rằm. Cũng như mọi đêm rằm khác, trăng đêm nay rất sáng và tròn.
Cảnh vật đêm trăng thật đẹp và thanh bình. Ngoài vườn, gió thổi hàng cây xào xạc. Mặt hồ gợn sóng lăn tăn. Dưới ánh trăng vàng, mặt nước như được dát vàng lung linh. Ánh trăng chơi đùa với sóng, với cây, rồi xuyên qua tán lá, vào thăm vườn hoa của ông bà em. Thích thú vô cùng, những bông hoa cũng không muốn đi ngủ, vẫn âm thầm tỏa hương thơm ngát cả khu vườn. Lũ dế mèn cũng bị ánh trăng đánh thức, rủ nhau kêu rả rích cả khu vườn. Tiếng kêu của chúng như những bản nhạc không lời mà chỉ chúng mới hiểu được. Trên đường làng, lũ trẻ rủ nhau chơi trốn tìm, cười đùa inh ỏi cả khu xóm. Vừa nghe tiếng thằng Tèo, em liền chạy ra đường làng và nhập cuộc với bọn chúng. Người lớn cũng rẻ nhau ra đầu làng ngồi hóng gió và trò chuyện rôm rả. Đêm trăng mà cứ như ban ngày vậy, cả xóm làng đều không ngủ.
Rồi đêm trăng đẹp ấy đã đi qua, để lại trong em bao kỉ niệm đẹp về quê hương, về tuổi thơ cùng lũ bạn. Em thấy yêu quê hương, yêu xóm làng nơi em đang sống vô cùng.


BÀI VĂN TẢ CẢNH MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM – MS 27


Khi tiếng gà trống rạo rực gáy những lượt cuối cùng là khi ngày mới trên làng quê em bắt đầu. Lúc ấy, cả xóm làng như một bức tranh biết chuyển động.
Bức tranh làng quê đang dần chuyển động! Tiếng gà gáy vừa dứt, cả xóm làng bắt đầu lên đèn, thổi cơm. Trong sương sớm, khói nghi ngút bay lên như khung cảnh ở cõi thần tiên vậy. Rồi ông Mặt trời tỉnh giấc, gối đầu trên lũy tre đầu làng. Ông bắt đầu xua đuổi màn sương đêm và đánh thức vạn vật. Dưới ánh Mặt trời, những mái ngói bắt đầu lộ rõ màu đỏ tươi. Trong vườn, cây cuối bắt đầu vươn cành, xòe lá tắm nắng. Những hạt sương long lanh trên lá, trong phút chốc đã biến mất dưới ánh Mặt trời. Ánh nắng xuyên qua tán cây, trượt dài trên sân nhà em. Mẹ và chị vội xúc lúa đổ ra sân phơi. Mùi lúa chín thơm phức tỏa ra. Ngoài cánh đồng, lúa đã được gặt hết. Đám trẻ rủ nhau dắt trâu ra đồng thả rồi chúm nhau lại chơi say sưa đủ trò. Chúng mặc cho đàn trâu băng từ cánh đồng này qua cánh đồng khác. Đường làng bắt đầu tấp nập xe cộ. Xe chở lúa về làng, xe chở hàng hóa về xuôi, xe chở các bạn nhỏ đi chợ phiên… Dưới ánh nắng ban mai, bóng họ trải dài trên ruộng và liên tục di chuyển, trông thật vui mắt. Bức tranh quê hương buổi sớm thật yên ả, thanh bình.
Em yêu quê hương và yêu những buổi sớm ngắm bình minh. Mong sao vẻ đẹp ấy cứ còn mãi ở những làng quê trên đất nước Việt Nam mình.


BÀI VĂN TẢ CẢNH MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM – MS 28


“Quê hương em biết bao tươi đẹp. Đồng lúa xanh, núi rừng, hàng cây…”. Mỗi khi nghe câu hát này, em lại nhớ đến quê hương, nơi có những buổi bình minh tươi đẹp, thanh bình.
Cảnh vật buổi sáng ở làng quê thật tuyệt. Tiếng gà gáy vang lừng khắp xóm như một chiếc đồng hồ báo thức không cần pin. Đằng đông, ông Mặt trời như một quả cầu lửa khổng lồ từ từ nhô lên. Ông vén màn sương mù, gọi mọi người và mọi vật thức dậy. Ngoài vườn, hoa cúc nở vàng tươi, hoa hồng tỏa hương thơm ngát. Nhìn ra xa, đồng lúa chín vàng, trải rộng như một tấm thảm khổng lồ. Trên tấm thảm ấy, những hạt sương long lanh như những hạt đá đính trên áo nhung của bà. Trên đường làng, lũ trẻ dắt trâu ra đồng. Cưỡi trên lưng trâu mà chúng nói cười rã rượi. Người lớn vác cuốc, đẩy xe ra đồng làm việc. Cảnh vật không ngừng chuyển động khi Mặt trời lên.
Ngắm làng quê vào sáng sớm em thấy quê hương mình thật đẹp. Em yêu quê hương và đất nước vô cùng.

62 Bình luận

  1. truc
  2. Đức
  3. Uyên
  4. thu
  5. anh zai
  6. Khách
  7. Tiến
  8. Tiến
  9. lily
  10. tung5e
  11. Khách
  12. trần ánh
  13. mặt bánh bao
  14. Khách
  15. Linh
  16. Nhu
  17. Khách
    • Khách
    • Zhang
  18. Noha ran
  19. Khách
    • Khách
      • Khách
  20. Khách
  21. khôi
  22. ahihi
  23. Zhang
  24. Khách
  25. mumu
  26. mumu
  27. Kkkk
  28. Đầu cắt moi
  29. Đầu cắt moi
  30. bach
  31. huấn rose
  32. huấn rose
  33. huấn rose
  34. huấn rose
  35. huấn rose
  36. khá bảnh
  37. chào
  38. mu
  39. TRITNY
  40. Khách
  41. Khách
  42. bông
  43. Lồn lồn
  44. Khách
  45. ???
  46. Cặc cặc
  47. ???????????
  48. 🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳 Tôi yêu Việt Nam
  49. khang
  50. Ko có
  51. uhmmmmmmmmm
  52. Sát Nhân
  53. Cặc to nhất thế giới
  54. Thích sẽ
  55. MEGA III
  56. MEGA III

Để lại Lời nhắn