Đồng chí là một bài thơ nổi bật của Chính Hữu khi khắc họa hình tượng người lính. Giữa muôn vàn nguy hiểm, khó khăn, những anh lính cụ Hồ hiện lên thật kiêu hùng mà gần gũi. Vậy các em hãy thử đóng vai người lính trong bài thơ Đồng Chí và tái hiện lại câu chuyện đẹp đẽ ấy!
Đóng vai người lính trong bài thơ Đồng Chí – kể lại những gian khổ ngày cầm súng kề vai
“Đoàn vệ quốc quân một lần ra đi
Nào có mong chi đâu ngày trở về
Ra đi ra đi bảo toàn sông núi
Ra đi ra đi thà chết chớ lui”
Những câu hát cứ vang vọng trong tôi ngày tôi bước đi. Để lại quê hương, lên đường kháng chiến với mong mỏi tột cùng là đánh đuổi quân thù.
Nào biết súng đạn là gì vì chỉ quen cầm cuốc xẻng. Nhưng với ý chí quyết tâm, tôi đã làm được.
Nhưng có hàng ngàn nguy hiểm bủa vây chúng tôi. Điều kiện sinh hoạt thiếu thốn. Quân trang, quân dụng không đủ đầy. Không những thế rừng Trường Sơn “ma thiêng nước độc”. Cái chết dường như cách chúng tôi rất gần.
Đọc thêm bài viết: Phân tích bài thơ Đồng Chí nhiều cảm xúc
Tình đồng đội là nguồn sức mạnh vô hạn
Khó khăn, nguy hiểm và nhung nhớ cứ quanh quẩn quanh tôi. Nhưng…
Tôi không gục ngã.
Đã thế tôi còn luôn vui vẻ và lạc quan bước tiếp. Bởi lẽ, chúng tôi có nhau – những người đồng đội. Sinh hoạt thiếu thốn thì chúng tôi sẻ chia. Nhớ nhung gia đình thì chúng tôi tâm sự. Những người lính không sợ kẻ địch, không sợ đói khổ nhưng có một thứ ám ảnh và bào mòn sức khỏe của chúng tôi. Đó chính là căn bệnh sốt rét.
Khí hậu thời tiết khắc nghiệt, côn trùng, muỗi… tạo cơ hội cho căn bệnh quái ác lộng hành. Tôi đã bị sốt rét cứ tưởng mình sẽ chết. Tuy nhiên có lẽ, sức mạnh đồng đội đã giúp tôi vững tin chiến đấu. Cùng nhau thực hiện ước mong cờ đỏ sao vàng lại tung bay phấp phới.