Người mẹ sống mãi trong lòng tôi – Bài văn tả mẹ hay nhất

Nếu cho tôi lựa chọn người nào quan trọng nhất trong ký ức của mình, đó chắc chắn là mẹ. Hình ảnh người mẹ sống mãi trong lòng tôi, không bao giờ tôi quên được.

Bố tôi là một giáo viên, mẹ bươn chải ở chợ kiếm tiền nuôi chị em tôi ăn học. Gia đình tôi không khá giả, cũng chẳng đến mức quá túng thiếu. Quan trọng nhất là chị em tôi luôn sống trong tình yêu thương của bố mẹ. Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ mẹ để chúng tôi phải thua kém bạn bè.

Mẹ tôi đẹp. Ai cũng nói như vậy. Tôi không may mắn thừa hưởng được chút nào từ vẻ đẹp ấy. Mẹ tôi có hàng lông mày mảnh và dài, cung lông mày cao vút và hàng mi cong. Khi mẹ cười, hai cánh cung tạo nên khuôn miệng rất tươi và sang. Nhưng đôi bàn tay mẹ thì không được đẹp như vậy. Chúng chai sần, thô, da nhăn nheo. Nhiều người nói đó là tướng khổ của phụ nữ. Có lẽ vì vậy mà bao năm qua mẹ tôi vẫn nặng gánh vì gia đình.

Người mẹ sống mãi trong lòng tôi – đoạn tiếp theo

Tôi còn nhớ như in những lần đi học thêm về muộn, từ xa đã thấy mẹ đứng ngóng. Mẹ sợ con gái đi đường xa, đêm tối một mình nguy hiểm. Sau đó mẹ lại tất bật hâm nóng thức ăn cho tôi, sợ đồ ăn nguội lạnh không ngon miệng. Hai mẹ con ngồi bên nhau kể những câu chuyện trong ngày, bữa cơm muộn nhưng thật đầm ấm.

Có thể bạn quan tâm:  Bài văn thuyết minh về cây phượng – Dàn ý và bài văn mẫu lớp 8 hay nhất.

Kể làm sao hết những kỉ niệm ngọt ngào, những yêu thương và hy sinh của tấm lòng người mẹ! Từ khi tôi còn ẵm ngửa trên tay, đến khi biết bò, biết chạy. Từ những ngày ê a từng chữ, đến khi khăn gói đi thi học sinh giỏi ở khắp các tỉnh thành. Những ngày khỏe mạnh tung tăng, đến những lúc ốm bệnh nằm liệt giường. Những lúc bồng bột xốc nổi cãi lời cha mẹ, hay những lần gia đình quây quần vui vẻ. Tất cả những năm tháng ấy đều in đậm hình bóng người mẹ thân thương của tôi.

Đọc thêm bài viết kể lại một ấn tượng khó quên – tôi thấy mình đã khôn lớn

Dù thời gian có qua đi. Dù tôi có khôn lớn và tung bay khắp mọi vùng trời. Ở nơi mái nhà êm ấm vẫn có mẹ trông ngóng, chờ đợi tôi trở về. Giống như cách mẹ đã lặng lẽ đợi tôi đi học về từng đêm muộn ngày bé thơ. Hình ảnh người mẹ sống mãi trong lòng tôi, chẳng thể nào phai mờ!

Hoài Thương ST

Để lại Lời nhắn