Biểu cảm về cây phượng
Dàn ý
1. Mở bài: Có hai cách mở bài:
– Cách 1: Giới thiệu khái quát về cây phượng: Kỷ niệm học trò tươi đẹp của em gắn liền với cây phượng trên sân trường.
– Cách 2: Dẫn dắt để giới thiệu về cây phượng thông qua câu văn hoặc lời thơ mà em biết:
“Trang giấy trắng ngập ngừng chưa muốn khép
Tháng năm về chở lưu bút mùa thi
Phượng hồng ơi sao chỉ muốn thầm thì
Khoan nở nhé ngày dài thêm chút nữa…”
2. Thân bài:
– Miêu tả khái quát về cây phượng:
+ Thân cây xù xì cùng những vết rạn.
+ Những chiếc lá nhỏ, xanh mát như lá me non
+ Mùa hè, hoa phượng nở đỏ rực như những cái mắt lửa
– Cảm xúc khi đứng trước hoa phượng: Hoa phượng mang vẻ đẹp trầm buồn như chất chứa biết bao tâm sự của những thế hệ học trò.
– Những kỉ niệm gắn bó với cây phượng:
+ Là nơi vui chơi của chúng em
+ Là những lần hái hoa rồi đem về kẹp trong quyển vở để lưu giữ lại những kỉ niệm tươi đẹp mà trong sáng của tuổi học trò.
+ Cây phượng là nơi tâm sự buồn vui của em.
– Những cảm nhận của em về cây phượng:
+ Cây phượng giống như người bạn luôn bên cạnh, an ủi và che trở cho em.
+ Đó là nơi lưu giữ biết bao kỉ niệm và cảm xúc của một tuổi học trò hồn nhiên, tinh nghịch mà trong sáng.
+ Cây phượng gợi nhắc về những lần chia tay đầy tâm sự của bao thế hệ học trò.
3. Kết bài:
– Khái quát lại những suy nghĩ và cảm xúc của bản thân về cây phượng:
+ Cây phượng vỹ đã trở thành người bạn đồng hành và giúp cho tuổi học trò của em thêm trọn vẹn
+ Từ đó, em trân trọng hơn những ngày tháng tươi đẹp còn ngồi trên ghế nhà trường.
Văn mẫu
“Trang giấy trắng ngập ngừng chưa muốn khép
Tháng năm về chở lưu bút mùa thi
Phượng hồng ơi sao chỉ muốn thầm thì
Khoan nở nhé ngày dài thêm chút nữa…”
Lật lại những câu thơ trong bài “Tháng năm kỷ niệm” của tác giả Trịnh Thanh Hằng, lòng em chợt thổn thức và bồi hồi đến lạ. Nó gợi em nhớ đến tuổi học trò trong sáng, hồn nhiên đầy tinh nghịch với những kỷ niệm gắn liền với cây phượng vỹ trên sân trường.
Từ ngày đầu tiên bước chân vào mái trường cấp hai em đã thấy cây phượng sừng sững ở đó. Trải qua bao thăng trầm cùng sự khắc nghiệt của thời tiết, thân cây xù xì những vết rạn in dấu thời gian. Lá phượng nhỏ xíu, xanh mát như lá me non, bốn mùa đều xum xuê tươi tốt che rợp cả một khoảng sân. Cứ tới cuối tháng tư đầu tháng năm hoa phượng sẽ nở. Sắc hoa đỏ như những cái mắt lửa, báo hiệu một mùa hè nữa lại tới. Hoa phượng nở thành từng chùm với nhị hoa vàng tươi được ôm ấp bởi những cánh hoa dày và rất mịn. Như đã hút hết cái nắng chói chang cùng sự tinh túy của mùa hạ nên hoa phượng mang màu đỏ đầy rực rỡ. Không có hương thơm nồng nàn như những loài hoa khác nhưng hoa phượng vẫn làm say đắm trái tim của biết bao cô cậu học trò.
Khi hoa phượng nở cũng là lúc chúng em bước vào kỳ thi cuối năm sau đó chuẩn bị cho một kỳ nghỉ dài. Sắc hoa đỏ tươi rực rỡ ẩn sau đó là những nỗi buồn như chan chứa biết bao tâm sự và nỗi lòng của những thế hệ học sinh. Hoa phượng buồn, buồn vì sẽ phải chia xa những bạn học sinh, buồn vì sắp chia tay một thế hệ học trò. Và đó còn là nỗi buồn mang tên cô đơn khi hoa vẫn nở mà không còn ai ngắm nhìn, không ai bầu bạn.
Tuổi học trò, em gắn bó bên cây phượng với biết bao những kỷ niệm vui buồn lẫn lộn. Vào mỗi giờ ra chơi, cây phượng trở thành điểm hẹn quen thuộc của chúng em. Dưới gốc cây mấy đứa tụi em thường bày ra rất nhiều trò nghịch ngợm quậy phá, sau đó cả đám lại bò ra cười giòn tan đầy thích thú. Em nhớ những lần bị điểm kém trong giờ kiểm tra. Vừa buồn vừa khóc nức nở chạy ra chỗ cây phượng. Những tán lá lại đu đưa, rì rào như vỗ về an ủi khiến lòng em thật nhẹ nhõm. Và đó còn là những ngày cuối năm lớp 6. Biết rằng mình sắp rời xa mái trường để bước vào kì nghỉ hè. Em cùng các bạn trong lớp lại hái những chùm hoa phượng, đem về kẹt trong quyển vở để lưu giữ lại những hồi ức tươi đẹp đã qua.
Năm tháng qua đi, cây phượng trở thành một người bạn thân thiết và gắn bó với chúng em. Luôn bên cạnh cùng em chia sẻ vui buồn. Cây phượng là nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm và cảm xúc của một tuổi học trò hồn nhiên ngây thơ và tinh nghịch. Để rồi khi rời xa khiến em phải nhớ mãi không quên. Mỗi một mùa hè qua đi, cây phượng lại gợi cho em nhớ về những kỷ niệm chia tay mang đầy tâm sự và luyến tiếc của các thế hệ học trò. Cứ vào dịp cuối năm học, trước khi rời xa mái trường, em đều nhìn lại khoảng sân mang hình bóng của những ức tươi đẹp bên cạnh cây phượng vỹ đầy kỷ niệm.
Cây phượng chứa đựng những hồi ức tươi đẹp, góp phần làm cho tuổi học trò của em trở nên trọn vẹn hơn. Yêu và hiểu những giá trị đó, em càng yêu quý cây phượng và trân trọng hơn những ngày tháng còn lại đang ngồi trên ghế nhà trường.