Bài văn mẫu 1
Làng quê em có rất nhiều cảnh đẹp từ dòng sông, bến nước, đến những hàng cây xanh thẳng tắp, những cánh đồng mênh mông, bát ngát… Nhưng thứ mà em nhớ nhất chính là con đường từ nhà đến trường.
Thông báo: Giáo án, tài liệu miễn phí, và các giải đáp sự cố khi dạy online có tại Nhóm giáo viên 4.0 mọi người tham gia để tải tài liệu, giáo án, và kinh nghiệm giáo dục nhé!
Con đường ấy em đã gắn bó suốt bao nhiêu năm trời. Từ dáng vẻ của con đường đến những cảnh vật xung quanh khiến em luôn nhớ mãi. Con đường được trải bằng một lớp bê tông xi măng dày khoảng 10 cm, được các bác công nhân đổ một cách láng mịn. Hằng ngày, mọi người từ người đi bộ đến xe đạp, xe máy, xe ô tô đi lại tấp nập trên con đường ấy. Khung cảnh đó thật sự rất nhộn nhịp.
Con đường đến trường của em dài khoảng hơn 2 cây số. Nó không phải là một con đường thẳng tắp mà quanh co uốn lượn. Em và bạn thường rủ nhau đạp xe đi học trên con đường này. Mấy đứa em vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ trong khung cảnh bao quanh 2 bên đường là những rặng phi lao đang phấp phới trước gió như chào đón mọi người khi bước qua con đường của nó. Sắc xanh của cây phi lao khiến con đường trở nên thoáng mát hơn, trong lành hơn và còn tô điểm cho bức tranh về con đường thêm đẹp. Đặc biệt là vào mỗi buổi trưa hè nóng bức, nhờ có những hàng cây rủ bóng xuống mặt đường khiến cho mặt đường bớt nóng hơn, êm dịu hơn.
Bên cạnh hàng cây là một dòng sông quê hương chảy êm ả, dịu dàng như người mẹ hiền. Trên sông một đàn vịt với bộ lông trắng tinh đang nối đuôi nhau bơi lội tung tăng, trông chúng thật tự do, thoải mái. Dòng sông được bồi đắp phù sa màu mỡ nên nước sông trong trẻo và có sắc hồng. Nổi trên mặt nước là những bóng cây xanh. Khung cảnh ấy thật thơ mộng, hữu tình làm sao.
Vào mỗi buổi sáng sớm, trên đường thật đông đúc bởi những tiếng cười nói của mấy nhóm bạn đang đi đến trường, những người bán hàng chở đồ ra chợ để bán, mấy cô, bác, anh, chị đang đi dọc con đường chạy bộ. Điều ấy khác xa với những gì em xem trên tivi. Ở những thành phố tấp nập người qua lại, khói bụi mù mịt, tiếng còi xe inh ỏi. Chính vì vậy, em càng cảm thấy thêm yêu hơn con đường làng, yêu hơn quê hương em.
Sau này dù em có lớn lên, có trưởng thành, được đi nhiều nơi, đến với nhiều con đường khác nhau nhưng em sẽ không bao giờ quên được con đường đi học của em. Con đường với khung cảnh đẹp nơi làng quê yên bình!
Bài văn mẫu 2
Đối với em, quá trình đến trường tiếp thu tri thức thì rất quan trọng, cần thiết trong cả hiện tại và tương lai. Và dẫn em đến với những tri thức đó, ngoài nhà trường, thầy cô, bạn bè, phương tiện học tập: sách vở, tài liệu… Một yếu tố rất quan trọng dẫn em đi suốt hành trình đó chính là con đường từ nhà đến trường.
Con đường ấy được trải nhựa nhẵn bóng. Từ xa nhìn lại, con đường như một dải lụa mềm mại lượn sóng. Vào mỗi buổi sáng bình minh, em đi học trên con đường, chạy song song với em là những hàng cây xanh đang khẽ rung rinh chiếc lá trước gió. Mặt trời đang dần dần hé lộ qua cây bàng gần đó. Những tia nắng vàng rực xuyên qua kẽ lá rồi chiếu xuống mặt đường như ai đó đã vô tình đánh rơi những hạt vòng.
Trên cây những chú chim đang chuyền từ cành cây này sang cành cây kia để bắt những con sâu làm hại cho cây. Những nhánh cỏ dưới mặt đất rũ xuống vì đang mang trên mình giọt sương long lanh còn đọng lại. Con đường không chỉ có mỗi em mà còn có các bạn đồng trang lứa, các anh chị, các em nhỏ cũng đang đi học. Mọi người cười nói vui vẻ với nhau khiến con đường trở nên rộn ràng.
Phía bên trái đường là những ngôi nhà nối nhau với mái ngói đỏ tươi làm cho bức tranh con đường đến trường của em thêm rực rỡ. Những buổi trưa về, thời tiết trở nên nóng hơn nhưng nhờ những cây xanh quanh đó làm xua tan cái nóng bức của mùa hè. Bác phượng đứng đó với những đóa hoa đỏ rực như báo hiệu rằng mùa hè đã đến. Để hưởng ứng điều đó những chú ve cũng từ đâu bay đến kêu râm ran cả một đoạn đường.
Người dân quê em còn cùng nhau trồng hoa ven đường để làm cho con đường thêm đẹp và đầy sức sống hơn. Nào là hoa đồng tiền, hoa mười giờ, hoa tóc tiên… Những khung cảnh ấy khiến người ta phải tương tư, lưu luyến vì vẻ đẹp quyến rũ đến siêu lòng.
Đến buổi tối cả con đường ngập tràn dưới những dãy bóng đèn cách nhau khoảng mấy mét trông thật lung linh, huyền ảo. Các mẹ, các cô đi bộ dọc con đường để tập thể dục, hít thở không khí trong lành. Bóng đêm không làm cho con đường tăm tối mà ngược lại, dưới những ngọn đèn quang cảnh nơi đây lại càng trở nên huyền bí và đẹp đến kì lạ.
Có thể nói rằng con đường đến trường của em thật đẹp. Nó không chỉ có ý nghĩa với bản thân em mà nó còn có ý nghĩa với tất cả mọi người – những người đã gắn bó lâu năm ở đây hoặc thậm chí còn gây ấn tượng với những ai đến tham quan quê hương em.