Tóm tắt văn bản Tôi đi học – Bài văn mẫu hay nhất

Bài tóm tắt 1:

Hằng năm cứ vào cuối thu, tối lại nhớ đến ngày đầu tiên đi học. Đó là buổi sáng đầy sương thu và gió lạnh, tối được mẹ dắt tay đi trên con đường làng quen thuộc. Thế nhưng lần này tôi lại thấy con đường, khung cảnh hôm nay thật lạ. Trong chiếc áo vải dù đen dài tối thấy mình trang trọng, đứng đắn hơn. Trên đường, có một vài cậu nhỏ trạc tuổi tôi cũng đang đi học. Thấy họ cầm sách vở, bút thước mà tôi thấy thèm. Tôi thấy hai quyển vở trên tay mình sao mà nặng thế. Tôi đòi mẹ cho cầm bút thước nhưng mẹ bảo để mẹ cầm. Tôi chợt nghĩ chắc chỉ người thạo mới cầm nỗi bút.

Đến trường, tôi thấy sân trường dày đặc người, ai cũng quần áo tươm tất, gương mặt tươi vui. Trước đây tôi đã ghé qua trường rồi nhưng lúc đó tôi chỉ thấy trường cao ráo, sạch sẽ và nơi đây là một nơi xa lạ. Bây giờ lại khác, này đầu tiên đi học, trước mắt tôi là ngôi trường vừa xinh xắn vừa oai nghiêm, sân nó rộng, mình nó cao và lòng tôi cả thấy lo sợ. Cũng như tôi, mấy cậu học trò mới bỡ ngỡ, đứng khép nép bên người thân.

Một hồi trống vang lên, những học sinh cũ xếp hàng vào lớp. Tôi cảm thấy chơ vơ, xung quanh đều là những cầu học trò mới vụng về, lúng túng. Ông đốc trường Mĩ Lí gọi chúng tôi đến đứng trước lớp ba. Trong lúc ông gọi tên từng người, tôi cảm thấy như quả tim tôi ngừng đập. Sau khi gọi tên, ông đốc thông báo chúng tôi đã trở thành học sinh lớp năm và rặn rò chúng tôi cố gắng học. Trước ánh mắt của ông đốc, học sinh cũ và mọi người khiến những học sinh mới chúng tôi lúng túng càng thêm lúng túng.

Có thể bạn quan tâm:  Thuyết minh về cây bút máy-bài viết hay nhất

Đã đến giờ vào lớp, tôi cảm thấy sau lưng tối có một bàn tay đẩy nhẹ tôi tới trước. Nhưng cơ thể tôi lúc này trở nên nặng nề. Vài ba cậu bạn đã bước lên đứng dưới hiên lớp, quay đầu nhìn về phía người thân lưu luyến. Một cậu đứng đầu ôm mặt khóc, tôi bất giác quay lưng vùi đầu vào lòng mẹ rồi khóc, mẹ vuốt tóc an ủi tôi. Tôi nghe xung quang cũng có vài tiếng thút thít. Ông đốc tươi cười, nhẫn nại chờ và trấn an chúng tôi, sau khi xếp hàng ổn định ông ra dấu cho chúng tôi đi vào lớp năm. Bước vào lớp có một thầy giáo trẻ, gương mặt tươi cười chào đón chúng tôi. Trước đây tôi chưa bao giờ thấy tôi xa mẹ như lần này.

Trong lớp có một mùi hương lạ. Tôi ngắm nhìn bàn ghế, tự nhiên lạm nhận là của mình. Ngắm nhìn cậu bạn mới bên cạnh, tôi không thấy xa lạ một chút nào. Tâm trí tôi thơ thẩn khi thấy con chim liệng đứng bên cửa sổ nhưng tiến phấn của thầy khiến tôi chợt tỉnh. Tôi vòng tay lên bàn, nhìn thấy viết và nhẩm đánh vần đọc: Bài tập viết: Tôi đi học

Bài tóm tắt 2:

Khung cảnh mùa thu, lá rụng nhiều, những đám mây bạc, bầu trời quang đãng…hình ảnh mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường khiến tôi nhớ đến ngày đầu tiên tôi đi học. Sáng hôm đó, mẹ rắt tay tôi đi trên con đường làng quen thuộc nhưng hôm nay tôi lại cảm thấy lạ. Trong chiếc áo vải dù đen dài tôi thấy mình chững chạc hẳn. Thấy mấy cậu bạn trạc tuổi gọi nhau, cầm sách vở bút thước đi học tôi cũng thấy thèm. Tôi cảm thấy hai quyển vở trên tay mình nặng quá và thầm nghĩ chắc những người thạo mới cầm được bút thước.

Có thể bạn quan tâm:  M. Go-rơ-ki: Hãy yêu sách, nó là nguồn kiến thức...

Đến trường, trước mắt tôi là một ngôi trường vừa xinh xắn vừa oai nghiêm. Khác hẳn cảm giác khi tôi ghé qua trước trước đây. Sân trường làng Mĩ Lí hôm nay dày đặc người, ai cũng quần áo tươm tất, mặt mày vui vẻ. Cũng như tôi, mấy cậu học trò mới bỡ ngỡ, đứng khép nép bên người thân, chỉ dám bước đi nhẹ. Họ vừa muốn bay nhảy ở sân trường kia vừa ngập ngừng e sợ.

Sau một hồi trống, học sinh cũ xếp hàng vào lớp. Lòng tôi thấy chơ vơ, xung quanh đều là những cậu bé lúng túng và run như tôi. Ông đốc trường gọi chúng tôi lại, đọc tên từng người. Ông nói chúng tôi đã được vào lớp năm, rặn rò chúng tôi cố gắng học hành. Khi ông đọc tên từng người tim tôi như ngừng đập. Ánh mắt của mọi người hướng vào những học sinh mới khiến chúng tối càng thêm ngượng ngùng, lúng túng.

Khi phải sắp hàng vào lớp học, mẹ nhẹ nhàng đẩy tôi về phía trước. Bỗng có một cậu bạn xa vòng tay người thân oà khóc, thế là tôi cũng vùi đầu vào lòng mẹ khóc nức nở. Sau lưng tôi cũng nghe tiếng khóc thút thít cả các bạn khác. Nhờ sự động viên của mẹ và ông đốc, tôi cùng các đi vào lớp. Một thầy giáo trẻ, gương mặt tươi cười đón chúng tôi. Chỉ là xa mẹ một buổi nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy xa mẹ tôi như lần này. Tôi cũng thấy lạ.

Có thể bạn quan tâm:  Thuyết minh về hồ Gươm - Biểu tượng đẹp lòng người Hà Nội

Vào trong lớp tôi cẩn thận nhìn ngắm xung quanh, bàn ghế, bạn ngồi bên và lạm nhận bàn ghế là của riêng mình. Lớp có một mùi hương lạ. khung cảnh bên ngoài của sổ khiến tôi mơ màng suy nghĩ về những kỉ niệm. Tiếng phấn gạch mạnh trên bảng khiến tối về cảnh thật. Tôi vòng tay lên bàn, nhìn thầy viết và nhẩm đánh vần đọc: Bài tập viết: Tôi đi học

Các bạ có thể tìm đọc thêm tại Tóm tắt văn bản “Tôi đi học”

Để lại Lời nhắn