Kể về một cuộc gặp gỡ

Bài văn mẫu số 1

Nhân dịp kỉ niệm ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam 22/12, trường em tổ chức cho học sinh đi thăm quân khu 7. Đây là nơi các chú bộ đội tập luyện. Đến nơi, em rất thích thú khi thấy có rất nhiều chú bộ đội. Những chiếc xe tăng, máy bay hay những màu áo xanh khiến em càng thích thú hơn. Ở nơi đây, kỉ cương được đặt lên hàng đầu. Điều mà em thích khi đến đây là được trải nghiệm giống như một người bộ đội. Trong chuyến đi này, em có một cuộc gặp gỡ với chú Tuấn. Chú Tuấn là chú bộ đội dễ thương để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc.

Thông báo:  Giáo án, tài liệu miễn phí, và các giải đáp sự cố khi dạy online có tại Nhóm giáo viên 4.0 mọi người tham gia để tải tài liệu, giáo án, và kinh nghiệm giáo dục nhé!

 

Từ xe bước xuống, cô giáo bảo chúng em xếp thành hai hàng để đi vào bên trong. Đầu tiên chúng em đi thăm vòng quanh ở nơi đây. Sau đó, chúng em được đưa đến khu thao trường để xem các chú bộ đội luyện tập. Nhìn từ xa, em thấy có một chú cầm khẩu súng đứng gác ở ngay đầu chỗ vào thao trường. Chú đứng yên không nhúc nhích như một pho tượng. Khi đó em thấy tò mò và em đã lại gần và hỏi chuyện chú.

Chú ấy tên là Tuấn. Khi em hỏi điều gì, chú trả lời em một cách rõ ràng, dứt khoát. Đúng là tác phong của một người quân nhân chuyên nghiệp. Gặp gỡ chú Tuấn rất tình cờ nhưng em cảm thấy như một cái duyên. Em và chú rất hợp nhau, hai chú cháu nói rất nhiều chuyện với nhau. Em kể về gia đình của em, kể về việc đi học hằng ngày ở trên lớp cho chú nghe. Chú chăm chú lắng nghe em kể từng chuyện một. Trông mắt chú có ánh hào quang lấp lánh và đầy hi vọng. Chắc là hi vọng về một đất nước hòa bình không có chiến tranh.

Có thể bạn quan tâm:  Bài văn tả mẹ hay - Gợi ý cách viết thú vị

Nghe em kể xong, chú cũng sẵn sàng chia sẻ, dãi bày với em câu chuyện của chú. Những khó khăn vất vả mà đã phải chú chịu đựng trong những ngày đầu tiên đi bộ đội. Là một người bộ đội, chú Tuấn sẵn sàng “vì nước quên thân, vì dân chiến đấu”. Chú chỉ mong sao đất nước hòa bình, mọi người có cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Nói chuyện một hồi lâu với chú, em suýt bị lạc mất cô và các bạn. Khi nói chuyện với chú, em thấu hiểu được phần nào những khó khăn của những anh bộ đội cụ Hồ. Lòng chợt nao nao xúc động. Bỗng em cảm thấy yêu quê hương, yêu đất nước đến lạ lùng.

Nói chuyện một hồi lâu với chú, em suýt bị lạc mất cô và các bạn. Em nhanh chóng chào chú để đi tham quan cùng cô. Chú Tuấn nhẹ nhàng xoa đầu em, chú bảo em phải ngoan ngoãn, nghe lời bố mẹ và cố gắng học giỏi. Em cảm thấy tiếc nuối vì phải kết thúc câu chuyện sớm. Chú bảo nếu có dịp sẽ đến thăm em. Em cũng rất vui nếu có dịp gặp gỡ lại chú Tuấn.

Sau cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, em có ấn tượng rất sâu sắc với chú Tuấn. Chú không chỉ dễ thương, vui tính thân thiện mà còn là một người chiến sĩ oai phong, dũng cảm. Đó sẽ là cuộc gặp thú vị mà em sẽ nhớ mãi trong cuộc đời của mình.

Có thể bạn quan tâm:  Bài văn tả cảnh - Tuyển chọn văn mẫu đặc sắc nhất

Bài văn mẫu số 2:

Đợt vừa qua, bão lũ ập đến. Miền Trung chịu thiệt hại lớn về người và của. Cả nước chung tay hướng về miền Trung. Bố mẹ em cũng tham gia vào một nhóm thiện nguyện, do vậy em có cơ hội xin đi cùng bố mẹ. Đối với em, miền Trung là mảnh đất trũng hiền hòa mà thân thương. Ở đó, em có nhiều cuộc gặp gỡ mà có lẽ sau này khó mà quên được.

Em còn nhớ hôm đó là ngày mùng 8 tháng 11 năm 2020, là ngày thứ hai em đi thiện nguyện. Địa điểm trao quà là thôn Tân Lộc, xã Tân Thủy, huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình. Đoàn chia làm hai tổ, đi đến từng nhà trong thôn. Đi qua nhà dân số 8, đoàn của em thấy một ngôi nhà nhỏ bé, lụp xụp. Không chần chừ mọi người đi ngay vào trong đó. Ngôi nhà là nơi cư trú của một gia đình có 6 người: hai ông bà già, một đôi vợ chồng trung tuổi và hai bạn học sinh trạc trạc tuổi em. Cuộc gặp gỡ với gia đình này để lại cho em nhiều ấn tượng.

Nghe họ chia sẻ, mọi người trong nhà đều làm nông vất vả. Quanh năm, họ chỉ trông chờ vào mấy sào ruộng trồng lúa. Cuộc sống vốn đã khó khăn, nay do bão lũ lại càng éo le hơn. Mấy sào lúa bị nước đánh chìm. Ngôi nhà bị gió bão thổi siêu vẹo, dột khắp nhà. Trong nhà, không có thứ gì đáng giá cả. Mấy con gà, con vịt trong vườn cũng bị lũ cuốn trôi.

Có thể bạn quan tâm:  Bài văn tả con khỉ - bài văn mẫu chọn lọc hay nhất

Từ đợt bão lũ đến giờ, mọi người không đi làm được. Cả nhà luôn trong tình trạng đói kém. Ngày ngày, gia đình chỉ còn biết trông chờ vào thực phẩm được chính quyền tiếp tế và các phần quà từ những tấm lòng hảo tâm. Họ chỉ mong sao có cái ăn cái mặc đủ sống qua ngày trong đợt bão lũ tai ương này. Gia cảnh trông thật đáng thương.

Nhưng ấn tượng hơn cả với em là gặp gỡ với hai bạn nhỏ trạc tuổi em ở trong ngôi nhà. Được biết, hai bạn đều là học sinh tiểu học, một bạn đang học lớp 3 tên là Trang còn một bạn học lớp 5 tên là Tuấn. Trông hai bạn rất gầy gò, lạnh co ro chống trọi với thời tiết khắc nghiệt. Vì lũ, nên các bạn không thể đến trường. Nhìn hình ảnh ấy, em không thể cầm được nước mắt. Nếu không có cuộc gặp gỡ này, em sẽ không bao giờ tin lại có những hoàn cảnh khó khăn như vậy.

Kết thúc chuyến đi thiện nguyện mệt mỏi nhưng cuộc gặp gỡ với hộ gia đình khó khăn ở thôn Tân Lộc cứ làm em nhớ mãi. Em mong ước rằng, trong thời gian sớm nhất em sẽ quay trở lại nơi đó. Mong rằng khi ấy, cuộc sống gia đình sẽ ổn định hơn, hai bạn nhỏ sẽ được cắp sách tới trường.

 

Để lại Lời nhắn