Bài văn tả dòng sông quê em lớp 6

Dàn ý:

Thông báo:  Giáo án, tài liệu miễn phí, và các giải đáp sự cố khi dạy online có tại Nhóm giáo viên 4.0 mọi người tham gia để tải tài liệu, giáo án, và kinh nghiệm giáo dục nhé!

 

Thông báo:  Giáo án, tài liệu miễn phí, và các giải đáp sự cố khi dạy online có tại Nhóm giáo viên 4.0 mọi người tham gia để tải tài liệu, giáo án, và kinh nghiệm giáo dục nhé!

 

  1. Mở bài
  • Giới thiệu về con sông quê mình, con sông đã gắn bó với kí ức của tuổi thơ bao người
  1. Thân bài
  • Hình ảnh của con sông trong tâm trí em?
  • Sự thay đổi của dòng sông qua mỗi mùa trong năm
  • Mùa xuân
  • Mùa hạ
  • Mùa thu
  • Mùa đông
  • Sự thay đổi theo từng buổi trong ngày
  • Buổi sáng
  • Buổi trưa
  • Chiều
  • Con sông đã gắn bó như thế nào với cuộc sống của người dân quê em?
  • Con sông gắn liền với cuộc sống sinh hoạt và sản xuất của người dân quê (phù sa bồi đắp cho đồng lúa, trồng rau vụ đông trên bãi sông ngoài đê, người dân đánh cá trên sông)
  • Là nơi hẹn hò nên duyên chồng vợ của bao đôi nam thanh nữ tú
  • Là nơi vui chơi của bọn trẻ con, mang theo cả ước mơ xây dựng quê hương ra biển lớn
  1. Kết bài
  • Tình cảm của em đối với dòng sông quê
  • Mong ước điều gì đối với quê hương?

Bài viết 1

“Quê hương tôi có con sông xanh mát

Nước gương trong soi tóc những hàng tre

Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè

Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng”

Nhà thơ Tế Hanh đã viết như thế trong bài thơ nhớ con sông quê hương, con sông quê trong tâm trí nhà thơ hiện lên thật giản gị gần gũi thân thương. Dường như, con sông quê đã gắn liền với kỉ niệm tuổi thơ của bao người. Quê hương tôi ở một miền quê Bắc Bộ, con sông quê gắn chặt với cuộc sống của bao thế hệ trong làng.

Con sông quê tôi uốn lượn quanh làng như một tấm vải lụa mềm mại. Mỗi mùa, sông mang trên mình những sắc màu khác nhau. Mùa xuân, sông mang áo trắng, màu trắng của hoa bưởi, hoa cam ven sông nở ra những chùm hoa trắng ngần, tinh khôi in bóng xuống mặt nước. Mùi hoa bưởi, hoa cam làm cho dòng sông dường như cũng trở lên thơm, cái mùi thơm thật tinh khiết. Cuối xuân, hoa gạo nở từng chùm đỏ rực, như những đốm lửa đỏ, sông lại mang một tấm áo mới, xanh xanh của cây lá, điểm xuyết cái đỏ rực của chùm hoa gạo. Mùa hạ, nước sông trong xanh in bóng cây lá tốt tươi. Mùa thu, dòng sông đỏ nặng màu phù sa, nước sông dâng cao hơn, mùa lũ về, lũ về mang theo bao nhiêu tôm cá. Mùa này, nước chảy xiết hơn chứ không yên ả êm đềm như mọi khi, lũ về lại mang theo phù sa lại bồi đắp cho cánh đồng làng tôi thêm màu mỡ. Nước xuống, dòng sông lại yên ả, những đêm trăng thanh gió mát, dòng sông in bóng trăng bàng bạc, thả xuống lòng sông như dát bạc dát vàng. Trên bờ đê, có những nam thanh nữ tú ngồi hóng gió, nói chuyện, làng tôi đã bao nhiều người nên vợ nên chồng từ đó.

Có thể bạn quan tâm:  Kể về ngày đầu tiên đi học lớp 3

Sông cho người dân quê tôi bao sản vật. Chắc chắn rồi, sáng sáng chiều chiều, bác đánh cá lại lanh canh gõ vào mạn thuyền gọi cá vào lưới. Những con cá to, đầy ắp trên mạn thuyền. Mùa đông, khi nước sông đã rút xuống, mẹ tôi cùng các cô các bác rủ nhau trồng rau màu ngoài đê. Nhà nào cũng trồng một loại cây vụ đông. Những luống cải bắp xanh tốt, những quả cà chua đỏ rực hay những bắp ngô vàng ươm. Mỗi năm phù sa lại bồi đắp làm cho cánh đồng làng trở nên màu mỡ hơn. Có lẽ, dòng sông này sẽ gắn bó mãi với người dân làng tôi. Dòng sông chứng kiến bao nỗi vất vả tần tảo sớm hôm, dòng sông mang những nỗi niềm tâm sự của những người nông dân quê tôi, người dân quê tôi chỉ mong năm nào cũng được mùa, ngô lúa đầy sân. Dòng sông mang cả những nỗi thất vọng của những năm sâu hại mất mùa, những trận mưa lớn làm lúa đổ, khiến bao công sức chăm bẵm bấy lâu đổ xuống sông xuống biển. Dòng sông là người bạn tri kỉ của biết bao người dân quê tôi.

Với tôi, con sông như là một người bạn gắn bó với bao kỉ niệm của tuổi thơ, có những buổi trưa, tôi cùng bạn ra sông, thả những chiếc thuyền giấy xuống lòng sông, chiếc thuyền chở bao ước mơ hy vọng của lũ trẻ chúng tôi. Con sông chở biết bao ước mơ ấy ra với biển lớn đại dương mênh mông, rồi mai này lớn lên, chúng tôi sẽ cùng nhau đến những miền đất mới, học tập những gì tốt đẹp nhất để xây dựng lại vùng đất quê hương mình.

Có thể bạn quan tâm:  Thuyết minh về mũ bảo hiểm

Dòng sông quê cho người dân quê tôi bao sản vật, nuôi dưỡng tâm hồn tôi từ thuở nằm nôi. Sẽ chẳng bao giờ tôi có thể quên được hình ảnh con sông quê ấy. Con sông cùng tôi đi hết những kỉ niệm của tuổi thơ.

 

Bài viết 2

             “Quê tôi ai cũng có, một dòng sông bên nhà, con sông quê gắn bó, với tuổi thơ đời tôi”. Con sông quê tôi đã gắn bó với cuộc sống và con người quê tôi đúng như những lời bài hát ấy.

Làng tôi, một ngôi làng nhỏ, nằm ven một dòng sông nhỏ vốn chỉ là một nhánh của sông Thái Bình. Nước sông bốn mùa trong xanh, lững lờ trôi. Chẳng biết, sông đã ở đây từ bao đời, gắn bó với bao nhiêu thế hệ người làng. Chỉ biết rằng, từ đời ông bà cha mẹ tôi, dòng sông đã ở nơi đây  rồi. Làng tôi ở sát ven sông, hầu như mọi sinh hoạt đều gắn liền với dòng sông này, từ giặt giũ đến trồng trọt chăn nuôi. Hai bên bờ sông là hai triền đê cao và rộng, Trên đê trồng biết bao loại cây, những lũy tre lớn, những cây liễu rủ lá xuống mặt sông, và cả những cây ăn quả quanh năm tỏa bóng mát, cho trái sai. Buổi sáng, dòng sông đỏ rực ánh bình minh, in lên đó hình ảnh cha mẹ chở trên cây cầu gỗ bắc qua dòng sông đến trường, vang lên cả tiếng bước chân, và cả màu áo trắng, màu khăn quàng đỏ thắm. Trưa, dòng sông vàng rực rỡ ánh mặt trời, bên sông, những cô bác đi các cô các bác ra đồng về xuống rửa chân tay, dụng cụ lao động. Chiều hoàng hôn tím ngắt, trên sông vang lên tiếng lanh canh của bác đánh cá gõ vào mạn thuyền gọi cá vào lưới. Những con cá thân bạc trắng, vảy sáng rực. Và đêm xuống, dòng sông như có thêm ánh sáng của những vì sao lấp lánh, và cả vầng trăng sáng, in xuống làm cho dòng sông lấp lánh như pha lê. Mỗi năm cuối hạ đầu thu, nước sông lại dâng cao hơn, đỏ nặng phù sa, bồi đắp cho cánh đồng làng thêm màu mỡ. Mùa đông, nước sông cạn nhưng trong xanh, các cô bác trong làng và cả mẹ tôi nữa, rủ nhau người trồng khoai, người trồng ngô, người trồng đậu, trồng rau ở phía ngoài đê, để đến mùa xuân, khi nước vừa lên cũng chính là lúc hoa màu được thu hoạch, cải thiện thêm một phần bữa ăn cho gia đình lại tăng thêm thu nhập.

Có thể bạn quan tâm:  Tả con gà trống - Tổng hợp văn mẫu chọn lọc

Với mỗi người con xa quê, khi trở về, đều nhớ tới hình ảnh con sông quê hương, con sông đã gắn bó từ ngày còn thơ ấu. Dòng sông gắn với cả sự trưởng thành của chúng tôi. Ngày ngày, chúng tôi qua sông để đến trường rồi trở về. Chiều chiều, bọn trẻ chúng tôi rủ nhau ra bờ sông, chơi trốn tìm đuổi bắt, bọn con trai nhảy xuống sông tắm, nô đùa, đứa thì đi dắt trâu về ngồi trên lưng trâu, thổi những tiếng sáo da diết. Cánh diều bay cao trên triền đê mang theo cả ước mơ hy vọng, hoài bão xây dựng quê hương của lũ trẻ chúng tôi. Cuối xuân, những trái dâu da đỏ mọng trên cành, chúng tôi hái xuống, ăn ngon lành, rồi mùa nào thức nấy, khi thì vải, nhãn, những quả xoài chua. Đã bao thế hệ trẻ con chúng tôi đều gắn bó, với dòng sông này, yêu dòng sông này như vậy.

Mai này khi tôi lớn lên, chắc rằng cây cầu mình đi học hàng ngày sẽ được thay bằng cây cầu chắc chắn hơn. Bên sông sẽ có nhiều nhà cao tầng mọc lên, người dân quê tôi sẽ no đủ sung túc hơn. Nhưng con sông quê vẫn mãi là người bạn tâm tình cùng bao thế hệ. Yêu lắm dòng sông này, dòng sông đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi từ thuở nằm nôi đến lúc trưởng thành, dòng sông ôm trọn vào trong mình những kỉ niệm của tuổi ấu thơ tôi.

 

Để lại Lời nhắn