Kể lại một câu chuyện cổ tích mà em thích – Bài văn mẫu lớp 5 hay nhất
Bài văn mẫu số 1
Câu chuyện đang dần dần được mở ra, vén lên tấm màn như còn mờ trong sương. Em nhìn thấy ở góc kia là một túp lều tranh và một cây khế to lớn. Cây khế đang vào mùa chín mọng, sai trĩu quả.
Thông báo: Giáo án, tài liệu miễn phí, và các giải đáp sự cố khi dạy online có tại Nhóm giáo viên 4.0 mọi người tham gia để tải tài liệu, giáo án, và kinh nghiệm giáo dục nhé!
Ngày xưa, trong một gia đình nọ có hai anh em trai. Gia đình họ sống thật êm ấm và hạnh phúc, nhưng chưa được bao lâu, chỉ vừa được mấy năm thì bố mẹ qua đời. Một thời gian sau, người anh trai lấy vợ, ra ở riêng. Vì không muốn cho em ở cùng, hai vợ chồng anh đòi chia tài sản. Người anh dựa vào việc em trai chỉ một thân một mình, còn mình có vợ con nên người anh đã chiếm hết tài sản chỉ để lại cho em một túp lều đơn sơ cùng một cây khế. Người em ra đi mà không oán trách anh mình điều gì. Đến mùa khế ra quả, có con chim lạ không biết đến từ đâu tới ăn hêt trái này đến trái khác.
Người em thấy vậy sốt ruột lắm, bèn nói với chim:
“Cả gia sản nhà tôi chỉ có mỗi cây khế này chim mà ăn hết tôi biết trông cậy vào đâu”
Thấy vậy chim bèn nói:
“Ăn một quả trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng”
Theo đúng lời của chim, người em đêm hôm ấy liền may túi ba gang. Sáng hôm sau, con chim tới đón người em và đưa người em bay đến một hòn đảo ở ngoài khơi xa. Một hòn đảo vắng vẻ không một bóng người qua lạ nhưng lấp lánh đầy vàng bạc châu báu. Đến đó người em cho vàng vào đầy túi ba gang của mình rồi trèo lên lưng chim để ra về. Từ đó, người em có cuộc sống khá giả. Có tiền bạc dư dả, xây nhà cửa và làm ăn buôn bán khấm khá hơn.
Vợ chồng người anh thấy em mình trở nên giàu có nhanh chóng. Người anh bèn đến thăm, lân la dò hỏi. Vốn thật thà người em kể hết chuyện cho anh nghe. Thấy vậy, người anh lền đổi cả gia tài lấy cây khế. Ngày nào anh cũng nài nỉ, xin em đổi cho mình. Thương anh nền người em chấp nhận đổi. Đến mùa khế sai qủa hai vợ chồng người anh thay nhau trực dưới gốc cây đợi con chim lạ.
Một hôm, vợ chồng người anh thấy một con chim rất to đậu trên cây khế ăn quả. Sự việc diễn ra giống hệt người em. Nhưng thay vì may túi ba gang thì người anh may túi mười hai gang. Khi đến hòn đảo người anh tham lam nhét vàng đầy túi mười hai gang, còn nhét đầy người nữa. Người anh vác túi vàng khổng lồ và thân mình nặng trịch leo lên lưng chim. Vì nặng quá nên chim phải vỗ cánh ba lần mới bay lên được. Lúc bay qua biển, một luồng gió mạnh làm chim lảo đảo hất người anh và túi vàng xuống biển.
Thế là người anh cùng với lòng tham vô đáy của mình đã rơi xuống biển sâu. Đúng là quả báo cho những con người tham lam, không biết đâu là điểm dừng. Bài học đưa ra cho mọi người, chúng là cần phải biết sống hài lòng với những gì mình đang có.
Bài văn mẫu số 2
Trong chương trình học, em thích nhất là câu chuyện “Điều ước của Vua Midat” – đây là một câu chuyện hay, mang đến nhiều ý nghĩa tới mọi người. Bản thân em cũng rút ra nhiều bài học quí giá qua câu chuyện này.
Câu chuyện bắt đầu bằng lời kể kể quen thuộc: Thuở xa xưa, tại đất nước Hi Lạp xinh đẹp có một vị vua nọ nổi tiếng tham lam tên là Mi – đát. Một ngày kia khi vua đi dạo, thần Đi ô ni dốt biết được lòng tham không đáy của vua Mi – đát nên đã cố ý xuất hiện và ban cho ngài một điều ước:
– Ta ban cho ngươi một điều ước, điều ước sẽ hiệu nghiệm ngay.
Nghe thấy vậy nhà vua mừng rỡ không thôi. Bản tính tham lam, vua Mi – đát không ngần ngại mà ước ngay:
– Xin thần cho mọi vật tôi chạm vào đều biến thành vàng!
Ngay tức khắc, điều ước của nhà vua trở thành sự thật rồi biến mất. Ngay sau đó, vua Mi – đát nôn nóng muốn thử sự hiệu nghiệm của điều ước nên bẻ một cành sồi trên cây gần đó. Nhưng điều tồi tệ đã xảy ra mà nhà vua không hề hay biết. Chính những thứ nhà vua chạm vào đều biến thành vàng.
Vua vừa chạm tay vào, cành cây lập tức biến thành vàng. Ông ta lượm một quả táo, tức thì quả táo cũng biến thành vàng nốt. Mi – đát sung sướng nghĩ rằng mình là người hạnh phúc nhất, giàu có nhất trên thế gian. Chắc chắn là như vậy, khắp vương quốc này không ai có thể giàu hơn nhà vua nữa.
Cho đến tận bữa ăn, nhà vua đang còn chìm đắm trong tâm trạng vui vẻ ngồi vào bàn tiệc, chờ người hầu dọn thức ăn lên. Thế nhưng bao nhiêu là sơn hào hải vị, thức ăn ngon lành, hoa quả tươi mát được đặt ngay ngắn trên bàn ăn đều không thể ăn được. Mỗi lần nhà vua chạm tay vào thứ gì, thứ ấy liền hóa thành vàng và tất nhiên chẳng thể ăn được gì.
Bụng trở nên đói cồn cào, bấy giờ vua Mi – đát mới hiểu được mình vừa ước một điều ước khủng khiếp như thế nào. Qúa sợ hãi với điều khủng khiếp mình vừa gây ra, nhà vua vội vàng quỳ xuống van xin thần Đi – ô – ni – dốt:
– Xin thần thu lại điều ước để cho tôi được sống.
Ngay tức khắc thần Đi – ô – ni – dốt mới hiện ra, nhìn vua Mi – đát và nghiêm nghị nói rằng:
– Nhà ngươi hãy tới dòng sông Pác – tôn, ngâm mình vào dòng nước, phép màu sẽ biến mất. Lòng tham của ngươi cũng sẽ được rửa sạch.
Vua Mi – đát nhanh chóng làm theo lời thần. Thật may mắn, khi mà ngâm mình xuống dòng nước xong thì phép màu này cũng đã biến mất. Cuộc sống lại trở về như trước kia.
Câu chuyện cũng đã được kết thúc ở đây. Câu chuyện trên khuyên chúng ta nên biết bài lòng với cuộc sống của mình. Chớ nên tham lam, học theo thói xấu của nhà vua.