Kể về một chuyến ra thành phố – Bài văn kể về một chuyến ra thành phố lớp 6 đạt điểm 9,10

Bài văn mẫu 1

Từ khi sinh ra đến bây giờ, em luôn sống trong một miền quê bình dị, yên ả. Khi xem trên ti vi về các thành phố lớn em cũng rất muốn đến đó để tham quan. Và vào dịp nghỉ hè năm ngoái, em đã được bố dẫn ra thành phố để chơi.
Hôm đó, do bố em cần đến thăm người bạn ở thành phố nên bố dẫn em đi cùng luôn. Vừa bước xuống xe, em cảm thấy choáng ngợp trước khung cảnh đang hiện ra trước mắt mình. Trên đường chỉ toàn xe cộ, từ xe đạp, xe máy, xe điện, xe ô tô, xe buýt. Xe cộ đi lại tấp nập.
Cùng với đó cũng có rất nhiều người đang đi nườm nượp trên đường. Ở quê, em đã quen với không gian chỉ toàn là thiên nhiên, đất trời và cảnh vật. Khi đến với thành phố em lại thấy hầu như chỉ toàn người. Đường phố cũng ít cây cối hơn ở quê. Ở đây chỉ toàn bê tông và những ngôi nhà mọc san sát nhau.
Ngoài phố còn có những tòa nhà cao mấy chục tầng. Em hỏi bố: “Sao nhà kia cao thế ạ?”. Rồi bố giải thích cho em đó là những tòa nhà chung cư để người ta mua một căn trong tòa rồi dọn đến ở.
Những khu phố mà có nhiều người sinh sống cũng xuất hiện rất nhiều quán ăn và cửa hàng tạp hóa. Quán ăn với đa dạng loại, nào là quán cơm, quán bún, quán phở… Ngoài ra còn có các cửa hàng bán bánh mì, bánh bao, bán chè, trà sữa… Ở quê em, chỉ có gần đường quốc lộ mới mở nhiều hàng quán thôi. Còn trong thôn, làng chỉ có một vài hàng. Vậy nên em thích thành phố rất nhiều, em có thể được ăn rất nhiều món ăn ngon và dễ tìm.
Đặc biệt hơn là những quán kem rất rộng với cửa ra vào được làm bằng thủy tinh trong suốt. Điều ấy khiến em vô cùng thích thú.
Những cửa hàng giày dép, quần áo trông rất lịch sự, trang trọng. Biển hiệu cửa hàng thì được treo trên cao với cái tên có bóng điện nhấp nhảy. Trông nó rất đẹp.
Không khí ở thành phố có vẻ hơi ngột ngạt. Bầu không khí như có một chút sương mù nhưng không, nó chỉ là khói bụi thôi. Riêng cái này thì em thích ở quê em hơn.
Điều khiến em ấn tượng hơn bao giờ hết đó chính là con người nơi này. Mọi người rất thân thiện, cởi mở, vui tươi. Khi bố em dẫn em vào quán ăn để ăn, ông chủ rất hiếu khách. Ông ấy đưa thực đơn ra và giới thiệu những món ăn được nhiều khách khen ngon của quán.
Dù chỉ mới một lần đặt chân đến thành phố, tuy có hơi xa lạ nhưng em vẫn luôn yêu mến nơi này. Em ước mơ sau này khi trở thành người lớn em sẽ được làm việc ở nơi đây.

Bài văn mẫu 2

Tuần trước em được chị gái của mình dẫn lên thành phố chơi.
Chị em làm việc ở thành phố được 2 năm rồi. Có lẽ chị cũng đã quen với cuộc sống nơi đây. Chị biết đường đi đến các khu vui chơi, các địa điểm nổi tiếng mà em chỉ được xem trên ti vi. Vậy nên khi chị nói đưa em đến những chỗ đó chơi em đã rất vui và háo hức.
Chị chở em đi bằng chiếc xe máy. Trên đường đi, em thấy một khung cảnh tấp nập người qua lại. Nhà được xây sát nhau. Đoạn đường đi tuy không dài lắm nhưng lại có rất nhiều cửa hàng từ quần áo đến cửa hàng ăn, cửa hàng tạp hóa…
Vì là mùa hè nên bầu trời trong xanh, thỉnh thoảng có một vài đám mây trắng bay lơ lửng trên đó. Ánh nắng chói chang chiếu xuống mặt đường. Đường phố chỉ toàn là bê tông nên cũng nóng hơn dưới thời tiết đó.
Đã đến địa điểm. Đó là một trung tâm thương mại. Nó lớn lắm gồm mấy tầng. Mỗi tầng cũng rất rộng với nhiều gian. Gian thì khu vui chơi giải trí, khu ăn uống, có gian là các cửa hàng quần áo, ở trong đó còn có siêu thị nho nhỏ.
Chị em dẫn em vào một cửa hàng bán đồ ăn. Em ăn một chiếc kem ốc quế vị vani rất ngon. Nó khiến em quên đi cái nóng ở ngoài kia. Đi tham quan ở đây em vui nhưng cũng mỏi chân nữa. Vì ở đây rộng lắm.
Sau đó, em được chị chở về. Trời đã xế chiều, mặt trời đang lặn dần. Trên đường về em đi qua một công viên. Ở đó có rất nhiều người với nhiều lứa tuổi khác nhau. Nhưng đa số là các bạn nhỏ tầm bằng tuổi em hoặc ít hơn. Mọi người chơi xích đu, cầu tuột… Các ông, bà còn tập thể dục. Các cô thì dắt thú nuôi đi dạo.
Nhiều bóng đèn đường đã được bật. Trên phố nhiều chiếc xe đẩy hàng ra ven đường, ven bờ hồ. Mùi thơm nức của thức ăn lan ra theo làn khói. Những chiếc bánh rán, bánh tráng trộn, bánh mì pate, bánh bao… được bán đầy trên đường.
Màn đêm buông xuống, đường phố tràn ngập ánh sáng của những bóng đèn và những tấm biển hiệu đang nhấp nháy của các cửa hàng bên đường.
Ở quê em tối đến rất ít xe cộ đi lại và mọi người cũng ngủ rất sớm nữa nhưng lên thành phố thì khác. Buổi tối, nhiều người ra đường đi bộ, đi chơi.
Đó là một kỉ niệm về chuyến lên thành phố đầu tiên của em. Và những cảnh vật nơi đó làm em nhớ mãi không quên.

Có thể bạn quan tâm:  Văn tả người - Bài văn tả người lớp 6 đạt điểm 9, 10

 

Để lại Lời nhắn