Cảm nghĩ về bà-bài văn cảm nghĩ về bà hay nhất

*DÀN Ý:

1.Mở bài:

– Dẫn dắt vấn đề: chủ đề gia đình/ sơ lược về gia đình em, sau đó giới thiệu bà là người em yêu quý.

Thông báo:  Giáo án, tài liệu miễn phí, và các giải đáp sự cố khi dạy online có tại Nhóm giáo viên 4.0 mọi người tham gia để tải tài liệu, giáo án, và kinh nghiệm giáo dục nhé!

 

2.Thân bài:

– Giới thiệu chung về bà:

+ Tuổi tác

+ Ngoại hình

+ Công việc

+ Tính cách

+ Sở thích…

– Cảm nghĩ của em về bà:

+ Thông qua cách đối xử với chính bản thân em (kể lại một kỉ niệm đáng nhớ giữa em và bà, qua đó thể hiện tình yêu thương với người phụ nữ ấy)

+ Qua cách bà đối xử với người khác: con cháu/ hàng xóm…

3.Kết bài:

– Cảm nghĩ chung của em về bà: yêu quý, tự hào, mong muốn được mãi ở bên bà.

– Em cần phải làm gì để bà cảm thấy vui lòng?

*VIẾT BÀI:

Ai đó đã từng nói rằng: “Nhà là nơi để về, là nơi để ta trút bỏ mọi ưu phiền của cuộc sống và là nơi để ta nhận lấy những cái ôm ấm áp”, bởi lẽ ở nơi đây, ta luôn cảm nhận được hơi ấm của tình yêu thương từ những người thân yêu nhất. Nếu có ai đó hỏi tôi rằng tôi yêu quý ai nhất trong gia đình thì có lẽ câu trả lời của tôi chính là bà nội kính yêu.

Có thể bạn quan tâm:  Bản mềm: 54 bài toán vui lớp 4

Bà tôi năm nay đã tám mươi lăm tuổi, nhưng bà vẫn rất khỏe mạnh và minh mẫn. Thoạt nhìn, nhiều người cứ nghĩ bà chỉ khoảng bảy mươi, bảy năm bởi nước da hồng hào và ít nếp nhăn nhưng hỏi ra mới biết, bà còn trẻ hơn tuổi thật rất nhiều. Mái tóc bà dường như đã bạc trắng và chẳng còn dài như xưa nữa bởi “dấu tích” thời gian đã in hằn lên mái tóc ấy suốt tám chục năm qua. Đôi mắt hiền từ, nhân hậu chính là thứ mà tôi thích nhất ở bà, mỗi lần nhìn vào đôi mắt ấy, tôi cảm thấy bình yên và ấm áp đến lạ thường.

Bà thích nhất là đọc những bài văn tôi viết bởi bà bảo nó ngây thơ và trong sáng, đôi lúc còn làm bà buồn cười nên những lúc như thế bà luôn ấp ôm tôi vào lòng như một đứa trẻ hai, ba tuổi và dạy cho tôi những cách viết văn sao cho truyền cảm nhất. Còn tôi, tôi thích nhất là cảm giác nằm lên đùi bà, nghe bà kể chuyện cổ tích dưới ánh trăng vàng soi rọi, thoang thoảng mùi thơm của lúa chín cuốn theo chiều gió…

Ngày xưa, bà từng làm cô giáo nên dù cho đã nghỉ hưu nhưng tác phong nhanh nhẹn, tháo vát của một người giáo viên vẫn luôn âm ỉ cháy trong bà. Hằng ngày, bà thường làm những công việc nhẹ nhàng như nhổ cỏ, trồng rau vừa để giúp bố mẹ em một phần lại vừa để thư giãn đầu óc. Cơm bà nấu tuy lúc nhão, lúc sống nhưng đối với tôi, đó là một dư vị chẳng thể nào quên, tuổi bà đã cao, tránh sao được những lúc như vậy nên cả nhà ai cũng tấm tắc khen ngon để động viên bà.

Có thể bạn quan tâm:  Tả cây khế-bài văn tả cây khế hay nhất

Bà tôi sống rất tình cảm, không chỉ với con cháu trong nhà mà kể cả hàng xóm bà cũng hết lòng. Còn nhớ mùa hè năm ấy, bố mẹ tôi đi làm xa, tôi ở nhà với bà nội. Một buổi trưa nắng gắt, tôi lén trốn bà theo lũ bạn đi chơi nhưng tôi đâu ngờ được rằng cuộc đi chơi ấy lại khiến tôi bị gãy tay và trẹo chân. Tôi trèo lên cây ổi, với mấy quả đang chín thơm ngào ngạt, thì bỗng trượt chân, tôi ngã từ trên ngọn cây xuống, sợ quá và bất tỉnh.

Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang trong trạm y tế của thôn, đôi tay nhỏ bé của tôi đang được bà xiết chặt, mắt bà đang ướt nhòe vì lo cho tôi, thấy tôi mở mắt, bà ôm trầm lấy và khóc òa lên như một đứa trẻ. Kể từ hôm ấy, bà phải chăm sóc tôi nhiều hơn bình thường, từ cái ăn cái uống đến cái mặc… Tôi thương bà lắm, nhìn đôi bàn tay run run kia đang xúc từng thìa cơm bón cho tôi mà tôi thấy cổ họng mình nghẹn ắng lại, cảm thấy xấu hổ vì lẽ ra tôi phải là người phụng dưỡng bà lúc tuổi già.

Mọi người trong gia đình đều rất yêu quý bà bởi tấm lòng bao dung và vị tha. Bà luôn dạy con cháu phải yêu thương, đùm bọc lẫn nhau vì: “Một cây làm chẳng nên non/ Ba cây chụm lại nên hòn núi cao.” Ai có lỗi lầm gì, bà cũng không hề trách móc hay giận dữ, chỉ trầm tư một chút rồi lại khuyên răn, dạy bảo bằng tất cả tấm chân tình. Bà dạy tôi nhiều lắm nhưng tôi nhớ nhất đó chính là câu nói: “Chịu khó hơn khó chịu, hãy chăm chỉ một chút sẽ nhận được quả ngọt, đừng lười biếng, trái đắng chẳng chừa một ai.” Và cứ thế, cuộc sống của bà cháu tôi trôi qua một cách bình dị, khói lam chiều vẫn bay khắp bầu trời, những cánh chim chao liệng ríu rít tìm tổ ấm bình yên đến nhường nào.

Có thể bạn quan tâm:  kể về gia đình em - văn mẫu lớp 3

Sống với bà suốt hơn chục năm qua nên tôi rất yêu quý bà, bà chính là điểm tựa để tôi vươn lên trong cuộc sống và là chiếc gương để tôi noi theo trên những bước đi chập chững vào đời. Thương người phụ nữ “một nắng hai sương” ấy, tôi chỉ biết học thật giỏi, sống thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của bà, hi vọng rằng bà sẽ luôn luôn mạnh khỏe để tôi có nhiều thời gian chăm sóc bà và tựa vào vai bà mỗi khi mệt mỏi.

Để lại Lời nhắn