Dàn ý 1:
Mở bài:
Vào buổi thứ ba tuần trước do ham chơi, không học bài, ôn bài để kiểm tra môn Hóa nên tôi đã có hành động quay cóp tài liệu trong giờ kiểm tra. Chính điều này đã làm cho cô giáo chủ nhiệm tôi buồn rất nhiều.
Thông báo: Giáo án, tài liệu miễn phí, và các giải đáp sự cố khi dạy online có tại Nhóm giáo viên 4.0 mọi người tham gia để tải tài liệu, giáo án, và kinh nghiệm giáo dục nhé!
Thân bài:
1/ Sự việc mở đầu:
– Cũng như mọi ngày, tan trường để trở về nhà, ăn cơm xong, tôi định lên phòng học bài chuẩn bị cho giờ kiểm tra Lý ngày hôm sau.
– Sau đó thay vì lấy sách vở ôn bài thi tôi lại chọn đi chơi, xem ti vi và đi ngủ.
2/ Sự việc diễn biến:
– Bộ phim đó hấp dẫn đến nỗi tôi ngồi xem từ tập này qua tập khác mà không thấy chán. Buổi tối hôm đó tôi xem hết hơn mười tập phim đến đêm muộn.
– Tôi bị mẹ mắng vì không lo học bài mà chỉ suốt ngày chơi bời, xem phim.
– Sau khi đi chơi về, tôi lại ngồi xem phim. Phim kết thúc khá muộn, hai mắt tôi díu lại. Tôi ngủ một mạch đến sáng.
– Tôi choàng tỉnh và vội vàng lấy sách vở chạy đến lớp.
– Tiết đầu là giờ kiểm tra Lý. Cả lớp im lặng vì ai cũng chăm chú làm bài.
– Tôi vô cùng bối rối. Đầu óc trống rỗng không biết một chữ gì, đến cả cái công thức đơn giản nhất tôi cũng chẳng nhớ nổi. Thế rồi lúc đó tôi đã đi đến một quyết định liều nhất trong quãng đời học sinh của tôi. Tôi mở vở bài tập và sách giáo khoa ra. Mặt lấm lét vừa chép vào bài kiểm tra vừa canh chừng cô giáo.
– Tôi đang cặm cụi chép thì cô giáo xuất hiện. Tôi nhanh chóng gấp sách vở cất vào ngăn bàn. Cô gọi tôi đứng lên. Cả lớp hàng trăm con mắt đổ dồn nhìn về phía tôi. Lúc đầu cô hỏi tôi chối ngay nhưng trước những lời lẽ chân tình của cô tôi đã cúi đầu nhận lỗi. Mặt tôi nóng ran, tôi vô cùng xấu hổ, xấu hổ với chính bản thân mình và xấu hổ với các bạn khác trong lớp. Hôm đó về nhà tôi đã hứa đây sẽ là lần đầu tiên và cũng sẽ là lần cuối cùng tôi khiến cô thất vọng như vậy.
3/ Sự việc kết thúc:
– Cô bảo tôi xuống phòng giám thị và viết bản kiểm điểm.
– Tôi vô cùng ân hận, xin lỗi cô và hứa không bao giờ tái phạm.
– Cô tha lỗi cho tôi và khuyên tôi nên chăm học và phải trung thực nhận lỗi.
Kết bài:
– Tôi vô cùng ân hận trước lỗi lầm của mình.
– Tự hứa với bản thân sẽ bỏ hết trò chơi vô bổ, chăm lo học hành để bố mẹ vui lòng và thầy cô không buồn nữa.
Dàn ý 2:
Mở bài:
Kể về lần mắc khuyết điểm khiến thầy cô buồn lòng nhất:
Chắc hẳn trong cuộc sống, mỗi chúng ta không ít lần mắc lỗi nhưng có những lỗi lầm đã gây ra không bao giờ chúng ta quên được. Bây giờ, cứ mỗi lần nhớ đến quãng thời gian học cấp ba, tôi lại thấy có lỗi với cô giáo chủ nhiệm rất nhiều.
Thân bài:
- Năm đó là năm tôi học lớp 12, là một người lớp trưởng của lớp nên lúc nào cũng nghĩ sẽ được các thầy cô yêu quý.
- Thường lớp 12, các lớp sẽ đua nhau chụp ảnh kỷ yếu, còn lớp tôi tôi lại đưa ra đề xuất là lớp sẽ thuê xe tự tổ chức đi chơi với nhau thay vì đi chụp kỷ yếu.
- Đề xuất này của tôi đương nhiên sẽ có một số bạn không thích nhưng phần lớn là mọi người đồng ý nên chúng tôi đã quyết định là lớp tự thuê xe để đi chơi.
- Do là lớp 12 sắp thi Đại học, cô chủ nhiệm lại đang mang bầu nên có có bảo với chúng tôi là cô không đồng ý với vấn đề này. Thời điểm cuối lớp 12 là lúc các em phải tập trung ôn thi chứ không phải là dành thời gian cho việc chơi bời. Hơn nữa việc tổ chức đi chơi mà không có người lớn đi cùng lại rất nguy hiểm.
- Thế nhưng lớp tôi lại chẳng nghe cô, các bạn bảo tôi là cứ đi đi không phải sợ nên tôi cũng đồng ý.
- Cô thậm chí còn cảnh cáo là sẽ hạ hạnh kiểm chúng tôi nhưng chúng tôi vẫn không sợ.
- Trước hôm đi cả lớp bàn nhau về vấn đề thuê xe, ăn uống, nghỉ ngơi khi lên đến điểm du lịch
- Đến hôm đi chơi, cả lớp đã tập trung từ rất sớm tại cổng trường, lúc xe vừa mới di chuyển thì tôi nhận được cuộc gọi từ cô. Cô bảo chúng tôi lớn rồi nhưng lại chẳng biết nghe lời, lúc nào cũng để cô phải buồn lòng. Cô cũng có nói là đêm trước hôm chúng tôi đi chơi, cả đêm cô trằn trọc, lo lắng không ngủ được, cô lo cho chúng tôi – những đứa học trò cứng đầu không biết nghe lời – sẽ gặp phải chuyện gì, cô sợ chúng tôi sẽ gặp khó khăn trong ngày hôm đó. Thế rồi cả ngày hôm ấy, lúc nào cô cũng gọi điện hỏi thăm chúng tôi đi chơi có vui không, có an toàn không, …
- Hôm đó, chúng tôi tổ chức các trò chơi gồm cả những trò chơi mang tính khởi động và một số trò chơi nguy hiểm. Tuy nhiên, không may trong lớp tôi có một bạn bị ngã trẹo chân khi chơi
- Hôm sau đến lớp thấy lớp thiếu một bạn nên cô đã hỏi cả lớp nhưng chẳng ai dám nói gì. Cô đã đoán ra được điều gì đó và cô bảo tôi cuối giờ ở lại gặp cô.
- Khi cô hỏi tôi đã khai hết ra vì nghĩ đằng nào cô cũng sẽ biết. Lúc ấy cô không những không trách móc mà còn bảo tôi cùng cô về nhà bạn để cô hỏi thăm tình hình sức khỏe.
- Cô lúc nào cũng lo cho chúng tôi như vậy nhưng lúc cô nói lại chẳng đứa nào chịu nghe lời cô.
- Qua ngày hôm đó tôi càng thêm yêu quý và trân trọng những điều cô nói hơn.
- Tôi thay mặt cả lớp xin lỗi cô vì đã không nghe lời cô nói.
Kết bài:
- Tự nhủ phải học tập thật tốt, không bao giờ được mắc sai lầm như vậy nữa.
- Khuyết điểm là điều không tránh khỏi, nhưng sau mỗi lần mắc khuyết điểm, chúng ta biết nhận sai và sửa chữa khuyết điểm đó mới là tốt.