Tóm tắt truyện Thánh Gióng – Bài văn mẫu lớp 6 đạt điểm 9, 10.

Tóm tắt truyện Thánh Gióng – Bài văn mẫu lớp 6 đạt điểm 9, 10.

Bài làm tham khảo số 1

Tương truyền rằng, vào đời của vua Hùng Vương thứ sáu. Ở trong ngôi làng Gióng có hai vợ chồng ông lão nông dân nọ đã già rồi. Tuy rất chăm chỉ làm ăn, lại có tiếng là hiền lành, phúc đức nhưng mà mãi hai vợ chồng vẫn không có con cái gì. Một hôm nọ, như thường lệ, bà vợ lại đi ra đồng làm việc. Trên đường đi, bà lão nhìn thấy một dấu chân to. Thế rồi, sau khi bà vợ ướm chân vào một vết chân to ấy, về thụ thai và mười hai tháng sau sinh ra một cậu con trai khôi ngô, tuấn tú. Điều kì lạ là tuy đã lên ba tuổi, cậu bé chẳng biết đi mà cũng chẳng biết nói cười. Điều này không khỏi làm cho cha mẹ và mọi người lo lắng cho cậu bé nhỏ ấy.

Cũng vào năm ấy, giặc Ân xuất hiện ngoài bờ cõi. Chúng xâm chiếm nước ta làm hại vô số người dân lành lương thiên. Nhà vua bèn giáo cho sứ giả đi dọc khắp cả nước để tìm ra được người tài, có đủ khả năng chống lại được lũ giặc xâm lăng ấy. Khi đến làng Gióng, sứ giả cho loa dọc theo đường đi. Nghe được tiếng loa của sứ giả, cậu bé bỗng cất tiếng nói “Mẹ mời sứ giả vào đây” để xin được đi đánh giặc.

Có thể bạn quan tâm:  Kể chuyện "Sơn Tinh Thủy Tinh" bằng lời văn của em

Cậu yêu cầu sứ giả về tâu với đức vua sắm cho mình một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt để đánh giặc. Sau hôm ấy cậu bé nhỏ xíu ngày nào bỗng lớn nhanh như thổi. Cơm ăn bao nhiêu cũng không no với cậu, quần áo vừa được cắt may xong đã chật, bà con khắp xóm làng phải góp cơm gạo mới đủ nuôi cậu.

Giặc đến nơi, cũng là vừa kịp lúc sứ giả mang binh khí và áo giáp đến cho cậu. Cậu bé bỗng vươn vai thành một tráng sĩ, mặc giáp sắt, cưỡi ngựa sắt, cầm roi sắt xông ra đánh tan quân giặc. Khi mà roi sắt gẫy, Gióng bèn nhổ cả những bụi tre ngay bên ngoài vệ đường để tiếp tục đánh quân địch.

Khi giặc tan, Gióng một mình một ngựa trèo lên đỉnh núi rồi bay thẳng về trời. Để tưởng nhớ công ơn của Thánh Gióng, vua cho lập đền thờ ở quê nhà và phong là Phù Đổng Thiên Vương. Nhân dân hàng năm đều mở hội làng để tưởng nhớ Thánh Gióng. Các ao hồ và cả những bụi tre ngà vàng óng đều là những dấu tích còn sót lại về trận đánh của Gióng năm xưa.

Bài làm tham khảo số 2

Truyện kể lại rằng vào thời Hùng Vương thứ sáu, có hai vợ chồng ông lão tuy đã nhiều tuổi nhưng vẫn không có con cái. Một hôm sáng dậy bà lão đi thăm nương rẫy, trên đường về bà bỗng nhìn thấy một vết chân giẫm nát cả mấy luống cà khiến bà kinh ngạc. Bà liền đưa bàn chân mình vào ướm thử. Kì lạ từ đó trở về bà lão liền mang thai. Sau mười tháng, bà lão hạ sinh được một người con trai khôi ngô, tuấn tú đặt tên là Gióng. Nhưng kì lạ thay đứa bé lên ba tuổi rồi mà vẫn nằm ngửa đòi ăn, không biết ngồi biết lẫy, cũng không biết nói biết cười gì cả.

Có thể bạn quan tâm:  Tả hoa sen - bài văn mẫu hay nhất đạt điểm 9, 10

Ngày ấy có giặc Ân kéo vào ngang nhiên xâm lược nước ta. Bọn chúng đi đến đâu là đốt phá nhà cửa, giết người cướp của đến đấy. Thật là những hành vi man rợ, đáng sợ. Vua Hùng lấy làm lo lắng vội phái sứ giả đi khắp nơi trong nước tìm bậc tướng tài để giúp vua cứu nước. Khi sứ giả đi đến làng chú bé Gióng. Nghe tiếng loa rao nói đến việc nhà vua cầu người tài, bà mẹ Gióng đang ru con hết sức ngạc nhiên khi nghe con trai mình bật nói “Mẹ cho gọi sứ giả vào đây cho con!” Nói xong lại im bặt. Bà mẹ vừa mừng vừa sợ, vội đi kể chuyện với xóm giềng.

Gióng bảo sứ giả về tâu lên vua rèn cho mình một con ngựa sắt, một thanh gươm sắt, một giáp sắt và một nón sắt, thì Gióng sẽ giúp vua đánh giặc. Nghe kể lại như vậy, Hùng Vương mừng rỡ liền ra lệnh cho thợ rèn góp tất cả sắt lại rèn ngựa, gươm, áo giáp và nón như lời xin của chú bé. Mọi thứ rèn xong nặng không thể tưởng tượng nổi. Hàng chục người mó vào thanh gươm mà không nhúc nhích. Vua Hùng phải cho hàng ngàn quân sĩ tìm mọi cách chở đến cho chú bé Gióng.

Sau hôm ấy cậu bé nhỏ xíu ngày nào bỗng lớn nhanh như thổi. Cơm ăn bao nhiêu cũng không no với cậu, quần áo vừa được cắt may xong đã chật, bà con khắp xóm làng phải góp cơm gạo mới đủ nuôi cậu.

Có thể bạn quan tâm:  Dàn ý chi tiết về đề văn nêu cảm nghĩ về mẹ

Giặc đến nơi, cũng là vừa kịp lúc sứ giả mang binh khí và áo giáp đến cho cậu. Cậu bé bỗng vươn vai thành một tráng sĩ, mặc giáp sắt, cưỡi ngựa sắt, cầm roi sắt xông ra đánh tan quân giặc. Khi mà roi sắt gẫy, Gióng bèn nhổ cả những bụi tre ngay bên ngoài vệ đường để tiếp tục đánh quân địch.

Khi giặc tan, Gióng một mình một ngựa trèo lên đỉnh núi rồi bay thẳng về trời. Để tưởng nhớ công ơn của Thánh Gióng. Vua cho lập đền thờ ở quê nhà và phong là Phù Đổng Thiên Vương. Nhân dân hàng năm đều mở hội làng để tưởng nhớ Thánh Gióng. Các ao hồ và những bụi tre ngà đều là những dấu tích còn sót lại về trận đánh của Gióng năm xưa.

Để lại Lời nhắn