Ở lớp 6, các bạn bắt đầu làm quen với dạng bài tập làm văn tả cảnh. Không chỉ yêu cầu về quan sát, văn tả cảnh còn cần khả năng miêu tả chi tiết sự vật, hiện tượng. Dưới đây là bài văn tả cảnh lớp 6 với chủ đề tả cảnh biển vào lúc bình minh. Bạn có thể tham khảo bài viết để làm phong phú hơn cách diễn đạt của mình.
Văn mẫu – đoạn 1
Bạn đã bao giờ cảm thấy choáng ngợp trước một cảnh sắc thiên nhiên nào đó chưa? Là núi cao sừng sững hùng vĩ, là dòng sông rộng hút mắt hay cánh rừng bạt ngàn xanh thẫm? Với tôi, cảnh sắc đặc biệt và ấn tượng nhất chính là cảnh bình minh trên biển.
Tôi được sinh ra ở vùng núi Bảo Lộc, Lâm Đồng. Với tôi, những vườn cà phê, vườn chè trải dài ngút mắt đã quá quen thuộc. Núi đồi là người bạn thân từ nhỏ của tôi. Tôi đi dạo quanh những con suối chảy trong rừng, tắm trong những ao nhỏ, trèo cây hái trái chín… Đó là tuổi thơ của tôi. Với tôi, biển cả là một thứ gì lạ lẫm chỉ đọc trong sách vở. Tôi không tưởng tượng được cảm giác rợn ngợp, khoáng đạt của biển. Tôi không hình dung được vị muối mặn trên da, hay cơn gió lồng lộng thổi tung những cánh buồm. Cho đến mùa hè năm lớp 5, bố mẹ thưởng cho tôi một chuyến du lịch biển.
Làm sao tả được hết cảm giác của một đứa trẻ vùng núi lần đầu được nhìn thấy biển! Biển rộng hơn cái ao tôi hay tắm rất rất rất nhiều lần. Ao cũng không có những con sóng. Sóng ở biển đầy sức mạnh, nhấc bổng những người đang tắm ở xa xa, tung bọt trắng xóa. Những cơn gió đượm mùi muối mang cảm giác thật dễ chịu và thoải mái. Bãi cát dài trắng mềm mại ôm lấy từng bước chân của tôi… Nhưng ngoạn mục nhất là buổi bình minh hôm ấy. Một cảnh thiên nhiên khác lạ, rực rỡ, đầy huy hoàng đã trải ra trước đôi mắt thán phục của tôi.
Đọc thêm bài viết dàn ý bài văn tả cảnh lớp 6 đúng chuẩn nhất.
Bài văn tả cảnh lớp 6 – đoạn tiếp theo
Sáng sớm hôm ấy, tôi nằng nặc đòi bố dẫn ra biển sớm. Mới 5 giờ sáng mà bãi biển đã đầy người. Họ thả bộ thư giãn trên biển, tập thể dục, hít thở, hòa mình vào làn sóng tinh khôi buổi sớm. Biển mang màu xám đục, khác hẳn màu xanh sâu thẳm hiền hòa tôi đã thấy chiều qua. Mặt biển lặng sóng, êm ả, như một người đang say ngủ với những nhịp thở đều đều.
Bỗng từ xa xa mặt biển sáng dần ánh hồng cam thật tươi. Những ánh mây ở đường chân trời cũng nhuốm màu hồng dịu như màu phấn lấp lánh. Một lúc sau, mặt trời đường bệ từ từ nhô lên khỏi đường phân tách giữa biển và trời. Giống như một vị vua oai phong đang từ từ tiến lên ngai vàng quen thuộc của mình.
Mặt trời tròn trĩnh mang màu của một quả trứng lòng đào ngon lành. Ánh nắng thật dịu, chưa chói mắt gây khó chịu. Biển bùng lên như thuốc súng. Từng cơn sóng ập vào bờ vui vẻ như đang chào đón một ngày mới thật đẹp. Những đàn hải âu lượn vòng ở phía xa xa, băng qua mặt trời, vút lên nền trời trong trẻo. Mặt trời lên đến đâu, mây như lùi ra đến đó để nhường chỗ cho bậc đế vương.
Yêu những mảnh đất từng đi qua
Tôi đứng im trên bãi biển, sóng tung bọt trắng xóa liếm nhẹ vào những ngón chân. Nước biển ấm dần. Tôi chợt nhớ về thần thoại Hy Lạp, bình minh chính là thần Mặt trời Apollo đang điều khiển cỗ xe lửa. Tôi đã tận hưởng từng bình minh ngọt ngào và mới mẻ trong suốt chuyến du lịch của mình. 4 ngày đều dậy sớm. 4 ngày đều bắt đầu cùng với mặt trời. Tôi thấy ngày dài hơn, ý nghĩa hơn, tràn đầy sức sống và niềm vui hơn rất nhiều. Đó có lẽ cũng là những ngày bắt đầu cho thói quen dậy sớm mà tôi đã cố gắng duy trì đến nay.
Ngay khi bắt gặp đề về bài văn tả cảnh lớp 6, tôi đã nghĩ ngay đến bình minh rực rỡ hôm ấy. Một cảnh thiên nhiên lộng lẫy, choáng ngợp mà tôi sẽ không bao giờ quên. Và tôi thêm yêu từng miền đất quê hương mà tôi đã dừng bước chân qua. Mong rằng trong tương lai, tôi sẽ được đi nhiều hơn nữa, để tầm mắt và trái tim mình được mở rộng thêm.
Hoài Thương ST