Kể về một kỉ niệm đáng nhớ – Dàn ý và bài văn kể về một kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 hay nhất

Dàn ý

Mở bài

Nêu khái quát về:
+ Kỉ niệm đáng nhớ là gì?
+ Kỉ niệm ấy gắn với ai?
+ Cảm xúc của mình như thế nào?
Ví dụ: Trong kí ức của em, kỉ niệm mà đáng nhớ nhất là kỉ niệm với chú chó nhà em. Đó là kỉ niệm mà em luôn luôn trân trọng, khắc ghi.

Thông báo:  Giáo án, tài liệu miễn phí, và các giải đáp sự cố khi dạy online có tại Nhóm giáo viên 4.0 mọi người tham gia để tải tài liệu, giáo án, và kinh nghiệm giáo dục nhé!

 

Thân bài

– Kể tóm tắt về người, con vật, đồ vật hay sự kiện, hiện tượng mà mình nhớ mãi.
+ Nếu đó là người hoặc con vật thì cần miêu tả sơ lược về ngoại hình, tính cách, mối quan hệ với mình như thế nào? (Gần gũi, yêu thương, quan tâm…).
Ví dụ:
• Chú chó nhà em tên là Rô. Nó gắn bó với em cũng như gia đình em cũng đã được 2 năm rồi. Lúc mới mua về nó còn nhút nhát, sợ hãi, chui vào gầm giường trốn suốt không thôi. Thế mà bây giờ nó đã trở nên tinh nghịch, linh hoạt.
• Nó nặng 15 ki-lô-gam. Lông của nó có màu đen kít như cục than vậy. Hai cái tai to lúc nào cũng cụp xuống, nhưng nhiều khi có tiếng động lạ nó lại dỏng lên nghe ngóng. Đôi mắt của Rô lúc nào cũng long lanh. Nó có màu xanh đen và tròn như hai viên bi ve. Mũi thì lúc nào cũng ươn ướt. Cái miệng thì rộng để lộ ra hàm răng trắng tinh và sắc nhọn. Cái lưỡi hồng hồng khi chạy rung rung lên trông thật buồn cười. Rô còn có mấy chiếc râu dài và cứng.
• Bốn cái chân mập mập trông mới dễ thương làm sao. Cái đuôi thì lúc nào cũng vẫy vẫy đặc biệt những khi em đi học về Rô vẫy đuôi như để chào đón em.
• Mỗi khi vui, buồn em đều chơi với Rô. Nó như một người bạn thân thiết của em.
– Kỉ niệm đó là gì? Nêu hoàn cảnh, thời gian diễn ra kỉ niệm đó.
Ví dụ: Vào mùa đông năm ngoái, khi em đang cùng Rô đi dạo trên con đường làng. Khi ấy, em và Rô sắp về đến nhà rồi thì bỗng nhiên con chó Sumô nhà bác em lao ra định cắn em. Em sợ lắm. Đúng như tên gọi của nó, nó to lắm.
– Kỉ niệm đó diễn ra như thế nào? Kết thúc ra sao?
Ví dụ: Rô đứng trước Sumô trông nó thật nhỏ bé. Thế nhưng nó đã bất chấp lao ra để bảo vệ em. Nhưng vì Rô bé quá nên đã bị thương. May sao lúc đó bác em ra và kéo con Sumô về.
– Sau chuyện đó, bản thân cảm thấy thế nào?
Ví dụ: Mỗi khi nghĩ đến chuyện đó em lại càng cảm thấy trân trọng và cảm phục Rô hơn.

Có thể bạn quan tâm:  Tả con đường từ nhà đến trường - Văn mẫu tuyển chọn hay!

Kết bài

Cảm xúc của bản thân đối với đối tượng trong câu chuyện ấy.

Bài văn mẫu

Nếu có ai hỏi em rằng kỉ niệm mà em nhớ nhất là gì. Em sẽ không ngần ngại mà trả lời kỉ niệm mà em không bao giờ quên đó là câu chuyện giữa em với chú chó nhà em.
Chú chó ấy được bố em đặt tên là Rô. Từ khi gia đình em mang về nuôi, nó đã gắn bó với nhà em được 2 năm rồi. Em còn nhớ khi mới mua về nó luôn luôn sợ hãi và suốt ngày trốn trong gầm giường. Thế mà giờ đây nó đã rất tinh nghịch chạy loanh quanh khắp nhà.
Rô nặng 15 ki-lô-gam. Khi đứng, nó cao đến đầu gối của em. Lông của Rô có màu đen kít như hòn than vậy. Hai cái tai to bằng hai bàn tay em lúc nào cũng cụp xuống trông thật đáng yêu. Nhiều khi có tiếng động lạ nó lại dỏng tai lên nghe ngóng. Đôi mắt nó có màu xanh đen và tròn như hai viên bi ve lúc nào cũng long lanh. Mũi thì lúc nào cũng ươn ướt.
Cái miệng rộng để lộ ra hàm răng trắng tinh và sắc nhọn. Cái lưỡi hồng hồng, khi chạy cái lưỡi ấy bật lên rung rung trông buồn cười lắm. Rô còn có mấy cái râu dài và cứng nữa.
Bốn cái chân thì mập mập trông mới dễ thương làm sao. Cái đuôi lúc nào cũng vẫy, đặc biệt khi em đi học về nó cứ vẫy đuôi, quấn quýt em như chào đón em.
Rô luôn là một người bạn đồng hành cùng em mỗi lúc em vui hay buồn. Khi vui em có Rô để cùng chia sẻ niềm vui. Khi buồn Rô lại là nơi em chia sẻ những tâm sự.
Trong suốt 2 năm sống cùng nhau, em với Rô có rất nhiều những kỉ niệm. Nhưng kỉ niệm mà em mãi không bao giờ quên được đó là vào mùa đông năm ngoái. Một buổi chiều em cùng Rô đi dạo ngoài đường làng. Khi đang về gần đến nhà bỗng con chó Sumô nhà bác em lao ra định đuổi và cắn em.
Khi ấy em sợ lắm. Đúng như cái tên mà bác em đặt cho, Sumô trông rất to và khỏe. Trong khi em đang run run đứng đó thì Rô nhìn Sumô và gầm gừ.
Đứng trước Sumô trông Rô của em thật nhỏ bé. Thế nhưng, ngay sau đó Rô đã xông vào đòi cắn Sumô. Vì nhỏ quá nên Rô đã bị cắn lại và vật ngã xuống đất.
Lúc đó, nghe thấy tiếng đụng độ, bác em đã chạy ra và kéo con Sumô về. Em chạy lại ôm lấy Rô. Em thật tự hào và cũng cảm thấy biết ơn Rô rất nhiều. Dù thân hình nó có nhỏ hơn chú chó kia nhưng nó đã rất kiên cường, dũng cảm xông ra để bảo vệ em.
Sau đó, em đã bế Rô về nhà, đi mua thuốc và bôi cho Rô. Mấy hôm sau Rô đã khỏe trở lại nên em vui lắm.
Đã mấy tháng trôi qua rồi nhưng mỗi khi nhớ lại chuyện đó em cảm thấy xúc động và yêu Rô hơn. Em sẽ luôn chơi đùa và chăm sóc Rô thật tốt để nó sống mãi cùng em.

Có thể bạn quan tâm:  Bài văn kể về ngày đầu tiên đi học- Bài văn mẫu lớp 6 hay nhất.

 

 

Để lại Lời nhắn