- Bài viết 1
“Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường, em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương, ngày đầu tiên đi học, em mắt ướt nhạt nhòa, cỗ vỗ về an ủi, chao ôi sao thiết tha”. Hôm nay, em được học hát bài hát này, bài hát mà có lẽ đã quá quen thuộc với bao nhiêu thế hệ học sinh. Nhưng mỗi khi nghe những giai điệu trong sáng hồn nhiên này cất lên, lòng em lại xôn xao đến lạ. Những kỉ niệm của ngày đầu đến trường cứ âm vang mãi trong tâm trí em.
Hôm ấy, một ngày đầu thu tháng 9, trời xanh và cao, gợn mấy áng mây trắng mỏng manh trôi nhè nhẹ. Một không khí thật mát mẻ và yên bình đến lạ thường. Cả tháng nay, em đã háo hức mong chờ đến ngày này, ngày mà em được vào lớp một. Em cùng mẹ đi mua sắm sách vở, bút thước, nào là cái ba lô lớn hơn, không còn là ba lô chỉ đựng quần áo và đồ chơi như ngày trước, nào là chiếc bút chì, cục tẩy xinh xinh có hình nàng công chúa xinh đẹp, nào là những cuốn sách đầy sắc màu, quyển vở ô ly thơm thơm mùi giấy mới. Trong em hiện ra rất nhiều thắc mắc, không biết trường mới có rộng không, không biết các bạn có dễ thương như các bạn ở lớp mẫu giáo không, không biết có bạn nào cùng lớp cũ không,… mẹ chỉ nhẹ nhàng cười bảo: đến nơi con sẽ biết!
Em vẫn đi trên con đường thân thuộc ấy, con đường mà em vẫn được bố mẹ ông bà đưa đến trường mầm non hàng ngày, nhưng giờ đây, em không còn học ở trường mầm non nữa, mẹ em đi qua trường mầm non một đoạn ngắn nữa thì dừng lại ở một ngôi trường đẹp hơn và rộng hơn trường mầm non của em rất nhiều. Chỗ này, trước em cũng đã cùng mẹ đứng đợi đón chị gái của em, nhưng em chưa được vào trong lần nào. Ở đây chẳng có đu quay cầu trượt, và thật nhiều điều mới lạ. Em đưa mắt nhìn mọi thứ xung quanh, ồ, ở giữa sân trường có một cây cột cờ thật cao, trên đó lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới, phía sau đó là tòa nhà có treo tấm ảnh Bác Hồ đang thắt khăn quàng đỏ cho cháu thiếu nhi thật to, và trang trọng, bên cạnh đó là một dòng chữ mà em mãi về sau, em mới đọc được hết: “Non sông Việt Nam có trở nên vẻ vang hay không, dân tộc Việt Nam có thể sánh vai với các cường quốc năm châu hay không đều nhờ công học tập của các em…”. Lúc ấy em chỉ đoán chắc dòng chữ ấy có một ý nghĩa thật lớn thôi. Em trông thấy những anh chị lớp trên đeo khăn quàng đỏ tung tăng vào lớp, em thấy cả những bạn nhỏ bằng tuổi em cũng với tôi
Rồi mẹ đưa em vào lớp, trong lớp không xếp ghế ngồi hình chữ U nhỏ xinh và nhiều màu sắc như ở trường mẫu giáo. Bàn ở đây xếp thành 3 dãy theo hàng dọc, mỗi bàn 2 người. Em chọn vị trí giữa lớp nên có thể quan sát được nhiều thứ xung quanh. Bàn sơn màu vân gỗ nâu nhạt, vẫn còn thơm thơm mùi gỗ mới. Phía trên có bảng đen to và thật là dài, một bên có bảng quy định nội quy, bên còn lại có năm điều bác hồ dạy. Cuối lớp có tranh vẽ của các anh chị lớp trên để lại và cả một chiếc tủ kính trưng bày sản phẩm nữa. Nó khác hẳn với trường mẫu giáo của em. Ở lớp mẫu giáo không rộng như thế này, có tủ đồ chơi với bao nhiêu là đồ chơi đẹp. Ở lớp bây giờ chỉ có một cô giáo, cô dịu dàng bảo chúng em: “Các con mới từ lớp 5 tuổi lên, còn rất nhiều bỡ ngỡ, cô sẽ giúp các con làm quen với việc đi học ở trường Tiểu học nhé”. Từng lời nói, cử chỉ, điệu bộ của cô khiến em cảm thấy an tâm hơn, không còn sợ sệt nữa. Nhìn ra ngoài cửa sổ, mẹ vẫn đứng ở đó, kiên nhẫn và tươi cười chờ em.
Buổi học đầu tiên ấy thật đặc biệt, là buổi học mà có lẽ mãi sau này, những cảm xúc của nó cũng khiên em không thể nào quên.
Thông báo: Giáo án, tài liệu miễn phí, và các giải đáp sự cố khi dạy online có tại Nhóm giáo viên 4.0 mọi người tham gia để tải tài liệu, giáo án, và kinh nghiệm giáo dục nhé!
2. Bài viết 2
Hôm nay là ngày cuối cùng của năm lớp năm, vậy là em đã học xong năm năm tiểu học. Thế mà dường như trong em, kí ức của ngày tựu trường đầu tiên vẫn còn nguyên vẹn, không thể phai nhòa trong tâm trí.
Mới ngày nào, em còn là một cô bé nhỏ, nhút nhát, ngại ngùng, ngồi sau yên xe mẹ chở đến trường. Trường mẫu giáo của em ở gần nhà nên em chưa được đến trường tiểu học bao giờ, chỉ biết các anh chị lên 6 tuổi sẽ được đi học lớp 1 trên xã. Quãng đường thật là xa, qua cánh đồng làng bát ngát, lộng gió, thơm mùi lúa mùa gặt mà mẹ hay chở em qua để đến chơi nhà ông bà, qua cả con sông chảy ôm ấp quanh làng. Con đường thật lạ, vẫn là cánh đồng làng ấy, vẫn là dòng sông ấy, nhưng em thấy hồi hộp đến lạ lùng, có lẽ bởi vì em đang bước chân vào một thế giới mới, một cuộc sống mới. Hôm nay, em vào lớp 1.
Năm đó em 6 tuổi, cả lớp mầm non em học cũng chỉ có 6 bạn cùng vào lớp một với em. Chúng em được xếp chung vào một lớp. Trường tiểu học thật rộng, với những dãy nhà hai tầng dài, quét vôi vàng, cửa màu xanh, đúng như trong tưởng tượng của em. Bởi vì khi học mầm non, cô luôn dạy phải tô tường màu vàng, mái màu đỏ, tô cửa màu xanh. Trường mới cũng thật nhiều cây xanh, có những cây xà cừ già, thân cây to đến năm người ôm, có cây phượng, cây bàng, cây bằng lăng cành lá xum xuê, xanh tốt. Ở trường đông người lắm, có thầy, có cô, có cả các anh chị lớp trên, các anh chị mặc áo đồng phục trắng, vai đeo khăn quàng đỏ, xếp thẳng hàng ngay ngắn bước vào lớp. “Tùng, tùng tùng, từng hồi trống vang lên, các anh chị lớn đã vào lớp hết, chỉ còn lại bọn nhỏ mới vào lớp 1 chúng em vẫn cùng bố mẹ đi tìm phòng học của mình
Khi mẹ đưa em đến cửa lớp, em bỗng thấy thật khó tả, em bám chặt lấy mẹ và bật khóc. Trước đây, khi em đi học mẫu giáo, em không khóc bởi lẽ em không cảm thấy xa lạ như bây giờ. Trong lớp không còn là cô giáo ngồi ở giữa, các bạn nhỏ ngồi quây xung quanh thành chữ U nữa mà xếp bàn thẳng theo dãy. Có một chiếc bảng màu đen thật to, hai bên treo nội quy, bảng năm điều Bác Hồ dạy, phía trên bảng là ảnh bác Hồ và một dòng chữ mà em chưa đọc được. Cô bước vào lớp, nhẹ nhàng và ân cần, cô làm quen với từng học sinh, với ánh mắt thân thương trìu mến, đúng với câu hát “khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”. Cô bảo rằng chúng em phải thật chăm ngoan, nghe lời thầy cô, ông bà, cha mẹ, phải cố gắng học tập chăm chỉ, vì nay chúng em đã là học sinh lớp 1 rồi. Trong lớp có thật nhiều bạn mới, bạn nào cũng xinh xắn đáng yêu.
Đó là ngày đầu tiên đến trường của em. Sau này, chắc chắn em sẽ có nhiều lần đầu đến một ngôi trường khác thì những kỉ niệm của ngày tựu trường đầu tiên của đời học sinh vẫn là những kỉ niệm đáng nhớ nhất đối với em. Giờ ngồi nghĩ lại cảm xúc lúc đó, trong em cảm thấy xúc động vô cùng, năm năm gắn bó với ngôi trường này, em đã thấu hiểu và cảm nhận được tình yêu vô bờ bến mà thầy cô dành cho bọn trẻ chúng em, em sẽ cố gắng học tập thật tốt để trở thành người có ích cho tương lai.